Chương trước
Chương sau
Không chỉ có Sẫm gia mà các quan viên đại thần trong kinh thành nhận được thiếp mời cũng là chật vật bất kham. Hoàng thượng lợi dụng lần này hai vương tử khải hoàn trở về mà thiết yến tổ chức luôn tuyển phi yến. Lại nói chính là đích thân soạn chiếu, nếu không tham gia liền bất kính rồi.
Đám nữ nhân bị điểm tên trong thánh chỉ người khóc nháo đòi tự sát, người ngất xỉu đầy đủ các thể loại. Để đề phòng có người lén lút tránh hoặc giả bệnh không tham gia hoàng thượng còn ghi chú thêm dòng nhỏ ‘không có trường hợp ngoại lệ’. Thế nên trừ phi là chết, bởi nếu bị bệnh liệt giường vẫn phải lếch xác tham dự.
Sau đó kinh thành truyền ra nhiều người chịu không được muốn quyên sinh hoàng thượng cho dán thông cáo, hộ nào có nữ tử bị điểm tên mà quyên sinh liền xử chém cả nhà thế mới an ổn.
Tối hôm nay Sẫm Hảo Nguyệt vẫn một phen công phu trang điểm y phục lộng lẫy tiến cung, dù bất cứ trường hợp nào vẫn phải đẹp. Sẫm Minh Kiệt cùng Sẫm Bí Uy liên tục thay phiên nhau khuyên nàng nên trang điểm xấu một chút tránh bị nhìn trúng nhưng nàng kiên quyết không nghe.
Cùng nhau tiến cung, vừa đến nơi tổ chức yến hội chính là thấy đám nữ tử toàn bộ đều ảm đạm, phục sức trên người thứ nào nên giảm liền bị lượt sạch sành sanh. Nói ra chính là hoàn khố nữ Sẫm gia Sẫm Hảo Nguyệt nàng nổi bật nhất a.
Hoàng thượng cao hứng cho đám nữ nhân bước ra biểu diễn tài nghệ. Chỉ là người bảo không khỏe, người nói tay đau các thể loại toàn bộ khước từ.
Sất Vưu Thần ngồi bên nhàn nhạt ho rồi hư nhược nói: “Nhi thần tịch mịch đã lâu, phụ hoàng không nên miễn cưỡng các nàng...”
Đám người im lặng lắng tai nghe liền vui sướng vô độ. Kinh Lang vương quả thật là đệ nhất thiện nhân a, nhất định sẽ được trời cao phù hộ. Chỉ là bọn họ còn chưa tận hứng lại tiếp tục nghe.
“Chi bằng để nhi thần ném tú cầu chọn thân là công bằng nhất, nhi thần cũng muốn thay đổi sinh hoạt một chút.”
Tâm trạng của mọi người đều tuột dốc thảm hại. Trong lòng lúc nãy tâng bốc hắn lúc này đều là nguyền rủa không tiếc lời.
Hoàng hậu nghe được cũng vô cùng vui mừng đưa khăn thấm nước mắt. Hài tử này luôn là chống đối này hiện lần đầu thuận theo ý nàng a.
Hoàng thượng lại càng chắc chắn Sất Vưu Thần là chọn trúng Sẫm Hảo Nguyệt bởi hoàn khố nữ không biết nữ hồng cầm kỳ thi họa, ném tú cầu chính là cho nàng mặt mũi lớn. Tuy đám nữ nhân ở đây đều là viện cớ không muốn phô trương tài nghệ nhưng hắn thập phần xác nhận mình suy đoán chính xác.
“Tốt để các nàng bước ra đi.”
Hoàng hậu cao giọng phân phó: “Mau mang tú cầu đến cho hoàng nhi.”
Đám nữ quyến run rẫy chậm rãi bước ra, cả đầu cũng không dám ngẩng. Không ai đám đứng trước toàn bộ lui về phía sau, tránh xa cổ kiệu kia.
Sất Ngạo Lang đương nhiên nhân cơ hội này củng cố thế lực của mình: “Các cô nương xếp hàng theo tôn ti là được.” Như vậy Sẫm Hảo Nguyệt chính là đứng gần Sất Vưu Thần nhất, liền rất dễ ném trúng, hy vọng tên bệnh hoạn kia không làm hắn thất vọng.
Sất Duệ Kỳ nghe vậy liền ngăn cản: “Hồi phụ hoàng, nhi thần cho rằng như vậy rất không công bằng, chỉ có các cô nương của đại thần phẩm hàm lên trước nhất định được chọn vậy sẽ ủy khuất những người đứng sau.”
Đám nữ quyến vốn là đang cao hứng liền bị Sất Duệ Kỳ tát cho một thùng nước lạnh. Nhưng lời này lại rất có lý nha, xưa nay tuyển phi các nàng đều tranh đứng đầu nhưng hiện lại không muốn nữa a.
Mọi người không thể phản bác thế là cứ theo lời của Sất Duệ Kỳ mà làm. Sẫm Hảo Nguyệt chính là đứng ở dãy chót, đám nữ nhân đứng cùng nàng đều mang ý cười vì các nàng nghĩ rằng ma bệnh kia sẽ không ném tới chỗ các nàng được.
Sất Vưu Thần nhận xong tứ cầu, đôi tay thon dài của hắn run run lộ ra khỏi cổ kiện. Đôi mắt nhanh chóng tìm đến thân ảnh nổi bật nhất trong đám người mà ném.
Mọi người đều là nín thở nhìn theo phương hướng bay của tú cầu. Do trời tối nên phải mở to mắt mới có thể thấy được tú cầu. Có người chờ không được  khẩn trương nín thở đến ngất xỉu, có người thấy tú cầu bay qua mình liền thở phào.
Với một người học võ như Sẫm Hảo Nguyệt căn cứ theo hướng bay của tú cầu nàng biết nó sẽ rơi đến đâu. Sất Vưu Thần chính là muốn lấy nàng sao? Muốn có thể lực của Sẫm gia? Không dễ như vậy đâu.
Sất Duệ Kỳ thấy không xong vội dùng nội lực phóng một hạt táo đỏ làm lệch hướng đi của tú cầu. Sất Ngạo Lang lại dùng lại nội lực phóng một hạt sen chỉnh lại. Cứ thế này tú cầu không thể hạ khiến mọi người càng thêm lo lắng, tràn đầy mồ hôi.
Sẫm Hảo Lân thấy được tú cầu sắp hạ vội đánh lạc hướng hô to: “A Lan nhặt được tú cầu sao?” Do những người ở phía trên rất khó thấy được nên hắn mới cố ý như vậy.
Ánh mắt của mọi người mở to tập trung trên người Quân Tử Lan đứng ở cách Sẫm Hảo Nguyệt một đoạn. Quân Tử Lan hiểu được ý của Sẫm Hảo Lân liền vờ đưa tay kéo hai nữ nhân gần mình ngã xuống phía sau đè thêm một nữ nhân khác.
Sẫm Hảo Nguyệt nhân cơ hội này canh tú cầu rơi vào người mình rồi đá đến bên váy của nữ nhân đứng trước hô to: “Chúc mừng vị tiểu thư này nhặt được tú cầu.” Sất Vưu Thần đáng chết, bổn tiểu thư lóc da ngươi, cư nhiên dám ném bổn tiểu thư.
Nữ nhân phía trên đang hiếu kỳ nhìn Quân Tử Lan liền nghe được bị điểm danh. Mở to mắt nhìn lại tú cầu đã ở dưới váy của mình liền kích động ngất xỉu.
Sất Vưu Thần kéo khóe môi, nha đầu này cư nhiên lừa gạt mọi người. Nếu không phải phụ hoàng cố ý tổ chức vào buổi tối xem nàng còn có thể thế nào chạy thoát khỏi tay hắn. Bất quá nàng muốn chơi, bổn vương bồi.
Cả Sẫm gia cùng Sất Duệ Kỳ bọn họ đều là thở phào nhẹ nhõm. Cũng còn may là có Quân Tử Lan đứng ở đó a, nếu không không biết tính làm sao cho tốt.
Sất Ngạo Lang ngóng dài cổ nghe được triệt để thất vọng hừ một tiếng khá kêu. Nhưng vậy mà cũng không thu thập được, thật tức chết hắn a. Không cam lòng hắn đứng lên ôm quyền nói: “Thỉnh phủ hoàng cho ném lại lần nữa, lúc này loạn thành một đoàn không thể xác định được.” Nhất định là Sẫm nha đầu giở trò rồi.
Sất Duệ Kỳ cũng đứng lên ôm quyền nói: “Phụ hoàng, tú cầu là nhân duyên trời định cho dù có ném bao nhiêu lần thì kết quả cũng chỉ có một mà thôi.”
Hoàng hậu vốn là cũng cảm thấy có chuyện không bình thường cũng định mở miệng thỉnh cầu hoàng đế cho ném lại thì Sất Vưu Thần lại lên tiếng: “Thập nhất hoàng đệ nói có lý, nhi thần cũng mệt chuyện này cứ thế mà định xuống đi, nhi thần xin phép trước cáo lui.”
Hoàng thượng nghe vậy cũng là chuẩn tấu liền tứ hôn cho hắn với nữ nhân nhận được tú cầu. Mọi người đều vui mừng như pháo hoa ngày tết, có ma chết thay rồi không vui sao được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.