Hôm nay, Sẫm Hảo Nguyệt cùng Sẫm Minh Kiệt đang cùng nhau đến Thừa Càn điện dự Thanh Đằng yến. Yến tiệc này dành cho đám người đến tuổi cập kê bày tỏ với nhau, còn lại cho đám tiểu hài tử nhận thức nhau.
Trước sân rộng của Thừa Càn điện có một đám cung nhân đứng phát hoa đăng đủ các màu sắc cho đám nam tử, còn nữ tử lại nhận được một bó hoa đỏ. Bọn họ cười cười nói nói xếp hàng ngay ngắn nhận lấy rồi mới bước vào Thừa Càn điện.
Sẫm Hảo Nguyệt đưa tay lên miệng cắn cắn, tay nhỏ vươn dài chỉ sang đó, ngây thơ hỏi: “Gia gia, vì sao bọn họ có hoa đăng ta không có?” Nàng cũng muốn thả hoa đăng a.
Sẫm Minh Kiệt dừng lại cước bộ nhìn theo đường nhìn của tôn nữ, sau khi xác nhận nàng muốn nói gì liền nói: “Khi nào Nguyệt nhi cập kê liền cũng được như vậy.” Chỉ là mười năm nữa thôi mà.
“Vì sao phải đợi đến lúc cập kê?” Sẫm Hảo Nguyệt vẫn còn trong mơ hồ, mắt không rời những chiếc hoa đăng màu sắc đẹp mắt ở phía bên kia.
“Vì lúc đó Nguyệt nhi sẽ được tặng hoa cho người mình thích, người đó sẽ tặng lại hoa đăng cho ngươi. Sau đó hoàng thượng sẽ căn cứ vào đó mà tứ hôn.” Sẫm Minh Kiệt giải thích qua loa vì nghĩ nàng vẫn còn nhỏ, tập tục vẫn nên biết nhưng không cần hiểu quá nhiều.
Đột nhiên thân thể nhỏ nhắn của Sẫm Hảo Nguyệt run lên một trận. Hóa ra là như vậy nha, nàng cọ cọ đầu nhỏ vào hõm vai của soái gia gia suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-hoan-kho-nu/749525/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.