Huyện Phương Lâm chỉ là một thị trấn nhỏ ở phía bắc của Tây Lưu Quốc, nhưng về phương diện mỹ thực lại rất phát triển, luôn làm người ta chú mục. Đương nhiên, đây là nói giữa huyện này với huyện kia.
Tửu lâu của Lục gia ở huyện Phương Lâm cơ hồ nắm giữ tất cả các tửu lâu bản địa, tài phú này, không thể đo lường. Cường thịnh chí tư, duy nhất còn có năng lực chống lại Lục gia chỉ còn lại có một nhà Thực Vi Thiên mà thôi.
Thực Vi Thiên truyền thừa trăm năm, nay lại điêu tàn chí tư, làm người ta thổn thức không thôi.
“Ta xem, lúc này Thực Vi Thiên sợ là chống đỡ không trụ.” Một trung niên mặc bố y lắc đầu nói.
“Vậy cũng không nhất định, ngươi có nghe nói không, đại thiếu gia Lục gia là Lục Thanh phản ra, đầu nhập vào Thực Vi Thiên.”
“Lục Thanh tính là cái gì, khi ở tại Lục gia, hắn căn bản không có thế lực gì, đệ đệ của hắn là Lục Nguyên, nhỏ hơn hắn hai tuổi, từ lâu đã bắt đầu chưởng quản tửu lâu Lục gia.”
Trong khoảng thời gian ngắn, thảo luận giống như vậy cứ liên tiếp.
Trận đấu của Thực Vi Thiên cùng tửu lâu Lục gia, sắp bắt đầu!
Lục viên ngoại ngồi ở ghế gỗ lim, hai tay không ngừng chuyển động phật châu, cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Đột nhiên, Lục viên ngoại mở hai mắt, cười nói:
“Lão Tần, ngươi rốt cuộc đến đây, ta còn nghĩ hôm nay ngươi sẽ không xuất hiện ở trên đài tỷ thí nữa chứ.”
“Ha ha ha, ta mỗi lần đến ngươi đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-gia-huu-soa-phu/1576061/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.