Sau khi cơn hưng phấn qua đi, Dương Dật lại bắt đầu cảm thấy toàn thân mình đau nhức, hắn cảm thấy ngay cả ngồi cũng rất mệt mỏi, lại muốn tiếp tục đi nằm.
“Cha! Ngươi ra bên ngoài chơi với chúng con đi!” – Tiểu Bảo lạch bạch lạch bạch chạy tới kéo tay Dương Dật kêu lên.
“Tiểu Bảo chơi một mình được không, cha đang rất mệt không chơi được. Cha lại đi ngủ một chút nữa đây. Ngô Khởi, Tiểu Bảo và tiểu ca nhi đều giao cho ngươi trông đấy.” – Dương Dật ngáp một cái nói.
Lúc trở lại, Trần Tĩnh không nhìn thấy Dương Dật, không phải lại chạy ra ngoài chơi đó chứ? Lúc sáng vẫn còn hô hào kêu mệt, sao giờ đã có khí lực mà đi chơi rồi?
“Tiểu Ngô, công tử đâu rồi? Lại ra ngoài chơi rồi sao?” – Trần Tĩnh hỏi Ngô Khởi đang chơi đùa cùng với tiểu ca nhi nhà mình.
Ngô Khởi quay đầu lại thấy công tử đã về, hắn đem hai cái chuông lắc trên tay mình đưa cho Quân An và Quân Hạo để chúng nó tự chơi.
“Thiếu gia, Dương công tử nói hắn mệt mỏi nên đi ngủ rồi.” – Ngô Khởi đáp.
Trần Tĩnh gật gật đầu, đang chuẩn bị đi vào trong phòng xem Dương Dật thế nào thì tiểu gia hỏa ngồi trên ghế trúc lại hướng y bò tới.
“A, a, a mộc.” – tiểu Quân An kêu lên, Quân Hạo cũng bò tới mở to mắt nhìn Trần Tĩnh, bọn nó đã một hồi lâu không nhìn thấy a mỗ rồi, muốn ôm ôm.
( “A mộc = 阿木” = āmù” đọc gần gần giống “A mỗ = 阿姆 = āmǔ”, nhóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-gia-huu-hien-the-nha-co-vo-ngoan/1457505/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.