“Tiểu thiếu gia đến rồi.” – Ngô quản gia reo lên, lúc này Ngụy Nhu chính thức ôm Tiểu Bảo mập mạp đi vào chính sảnh. Vốn dĩ với thân phận của mình, y chỉ có thể ở ngoài sảnh chờ, nhưng bởi vì có Tiểu Bảo cho nên mới có cơ hội tiến vào. Có điều, tay y bây giờ rất mỏi, tiểu tử này ở trong lòng y không chịu an phận, cái mông nhỏ cứ nhích qua nhích lại, uốn tới uốn lui. Nó không biết bản thân mình rất béo sao, vốn dĩ y ôm nó đã hơi quá sức rồi, bây giờ lại càng mệt hơn, rõ ràng hai ngày trước khi y ôm nó thành thật biết điều hơn nhiều. Trong lòng Ngụy Nhu thầm nghĩ, tiểu tử này đúng là tinh quái vô cùng.
“Hài tử này… hài tử này đúng là giống A Nghị lúc còn nhỏ y như đúc.” – Triệu Phượng Nghị ôm lấy Tiểu Bảo, đứa nhỏ này rất giống tiểu ca nhi của ông, tuy rằng hai huynh đệ bọn họ sinh đôi, nhưng mà ông vẫn cảm giác hài tử này giống Quân Di của ông hơn.
“Hài tử, con tên gì? Ta chính là a ma của con a. Còn ngươi là trắc quân của Quân Nghị nhà ta sao? Hài tử tốt, rất tốt, mau mau đi vào thôi, ta nghĩ Quân Nghị nhất định cũng rất nhớ ngươi.” – Triệu Phượng Nghi vừa cười vừa nói, trong lòng ông bây giờ vui đến nở hoa, cuối cùng thì ông cũng đã có cháu rồi, có trời chứng giám, ngay cả khi nằm mộng ông cũng muốn có một đứa.
“A ma khỏe, con tên là Trịnh Hạo Thành, nhũ danh là Tiểu Bảo. A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-gia-huu-hien-the-nha-co-vo-ngoan/1457488/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.