“Quân An, Quân Hạo đều lớn hơn nhiều rồi.” – Dương Dật sờ sờ véo véo mặt Quân An nằm trong lòng mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của nó lập tức xuất hiện thêm mấy vết đỏ.
“Dương Dật, ngươi đừng làm thế, da mặt của hài tử rất mỏng, coi chừng làm nó bị thương.” – Trần Tĩnh vỗ cái người không an phận kia một cái.
“Thật sự rất đáng yêu đấy. Sao lại có thể mềm như vậy được chứ, sờ lên rất thoải mái, chỉ muốn cắn một miếng thôi.” – ngón tay của Dương Dật không véo véo mặt hài tử nữa mà chuyển thành vuốt ve, thực sự là vừa mịn vừa mềm, sờ thích muốn chết.
“Muốn sờ thì sờ chính ngươi ấy, xúc cảm cũng tốt lắm.” – Trần Tĩnh liếc mắt nói với Dương Dật. Y thật sự không thể hiểu nổi tại sao Dương Dật so với Tiểu Bảo lại còn thích chọc hai tiểu hài tử hơn, làn da của chúng bây giờ quá mỏng, chỉ sợ hắn không nặng không nhẹ cũng có thể đả thương chúng.
Sau khi nghe những lời Trần Tĩnh nói, Dương Dật cẩn thận nghĩ lại, ý Trần Tĩnh vừa rồi không phải chính là khen mặt hắn sờ lên rất thích đó sao. Hắn vui lắm đấy, được người mình yêu yêu thích thì còn gì vui bằng nữa chứ. Có điều, hắn là đàn ông đó, có thể thích thứ khác ngoài làn da có được không. Nghĩ vậy tâm trạng của Dương Dật không khỏi sa sút một chút, đến lúc nào hắn mới có khí khái của nam tử đây, đã cố gắng hơn nửa năm nay rồi, sao vẫn chưa thấy tiền triển chút nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-gia-huu-hien-the-nha-co-vo-ngoan/1457476/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.