Edit: Arisassan
Thẩm Tương Ngôn thấy dáng vẻ ủy khuất của y, nhất thời đau lòng không dứt, ngày thường cưng chiều yêu thương không hết, cuối cùng nguyên nhân khiến y không vui lại là chính mình. Hắn cũng biết gần đây mình cực kỳ bận, không có thời gian ở bên cạnh y. Bất quá người có thể dùng được dưới tay hắn hiện tại thật sự quá ít, đến nỗi Thẩm An cũng bị hắn điều đến làm trong cửa tiệm mới mở, cả hai tiểu tử choai choai Trần Tài cùng Phùng Cần còn bị hắn sai sử đủ điều, hắn thân là chủ nhân cũng không tốt đẹp gì, may là gần đây hắn có đề bạt chỉ dẫn vài người, chỉ cần họ học hỏi xong là có thể sử dụng được.
Hôm nay hắn về sớm như vậy cũng do biết tiểu phu lang đã lâu không gặp hắn, nhất định sẽ vô cùng hoảng loạn, nên mới cố gắng để về nhà sớm hơn nửa ngày. May là mọi chuyện cũng chưa nghiêm trọng lắm, hắn thở dài một hơi, bế tiểu phu lang đặt lên đùi mình, ngắm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn càng ngày càng thanh tú của Hạ Dung, rồi hôn hôn lên đôi mắt như sắp khóc kia: "Dung nhi ngoan, tướng công cũng nhớ ngươi, tướng công hứa với ngươi rằng sau khi giải quyết tất cả việc bận xong sẽ tự mình dẫn ngươi ra ngoài chơi, không phải ngươi vẫn luôn muốn đến Phật Quang Tự dâng hương sao, đến lúc đó tướng công sẽ dẫn ngươi đi."
Mặc dù Hạ Dung có hơi ấm ức, nhưng trong lòng lại biết tướng công bận chuyện rất quan trọng, cũng biết tướng công khổ cực như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-doc-sung-tieu-phu-lang/202781/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.