*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Arisassan
Một bữa cơm ăn rất ngon miệng, bất quá ngoài dự liệu của Thẩm Tương Ngôn, Hạ Dung cư nhiên lại không hề gắp cá lên ăn. Sau đó hắn truy hỏi thì Hạ Dung mới đỏ bừng mặt, nhỏ giọng nói rằng khi còn bé từng bị hóc xương một lần, rồi sau này sợ không dám ăn cá nữa.
Thẩm Tương Ngôn nghe xong liền tự mình lấy đũa xẻ phần thịt ngon nhất trên thân cá gắp lên, cẩn thận rút bỏ xương ra rồi cho vào bát của Hạ Dung. Hắn vừa ăn vừa suy nghĩ, cá có rất nhiều chất dinh dưỡng, không biết ở trấn Phù Dung này có thể mua được cá biển hay không, thường thì cá biển có một vài loài không có hoặc có rất ít xương, nếu vậy thì sau này Hạ Dung ăn cá không phải lo bị hóc nữa, chưa kể hương vị của cá biển còn ngon hơn cá bình thường rất nhiều lần. Bất quá nơi này hình như cách biển khá xa, hải sản chở được tới đây không biết có còn tươi không nữa.
Hạ Dung nhìn phần cá thêm ra trong bát mình, cảm thấy cả lòng đều ấm áp, tướng công thật ôn nhu, đối xử với Dung nhi thật tốt. Tại sao tướng công tốt như thế mà tỷ tỷ lại không muốn gả vậy. Bất quá bây giờ tướng công là của mình, đúng thế, là của riêng mình, nghĩ đến đây Hạ Dung đột nhiên giật mình sợ hãi, tướng công cưới một song nhi như mình là đã rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-doc-sung-tieu-phu-lang/202770/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.