Edit: Arisassan
Một câu này tựa như sấm sét, khiến cho đám người lập tức náo loạn cả lên. Lưu lão tam không ngờ sẽ có người nhận ra gã là ai, lập tức hoảng hồn, nhưng nghĩ tới việc nếu chuyện này không thành công, Diệp công tử chắc chắn sẽ không buông tha cho gã, nghĩ tới đây cả người gã đều chảy đầy mồ hôi lạnh.
Nhìn Lưu Nhiên mới vừa tỉnh còn ngồi trên đất, cái đồ lỗ vốn này tỉnh lúc nào không tỉnh, lại đi tỉnh ngay lúc này, làm hỏng hết chuyện lớn của lão tử, về nhà gã chắc chắn sẽ đánh chết thằng nhóc chết bầm này.
Lưu Nhiên nhạy cảm nhận thấy ánh mắt phụ thân nhìn mình vô cùng hung ác, ngón tay liền nắm chặt lại, ngay cả khi móng tay lõm vào trong thịt cũng không nhận ra. Nhắm mắt lại, do mẫu thân mất sớm, phụ thân không thương, cậu từ nhỏ đã phải chịu không ít khổ, cuối cùng đưa ra một quyết định mà nhiều năm về sau mỗi khi nhớ tới cậu vẫn chưa từng hối hận.
Lưu Nhiên cố gắng dùng hết khí lực còn lại của mình, kéo lấy vạt áo bào của Thẩm Tương Ngôn, suy yếu nói: "Là gã, là phụ thân đút thuốc độc cho ta, nói là chỉ cần ta chịu ngoan ngoãn hợp tác, đợi đến khi gã nhận được tiền sẽ tốt bụng mà chia cho ta một ít, ta không chịu, gã liền nhét thuốc vào trong miệng ta." Nói xong liền nhỏ giọng khóc oà.
Lưu lão tam nghe thấy nam hài nói như vậy, thật sự hận không thể tiến lên bóp chết cậu ngay tại chỗ. Song vừa định tiến lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-doc-sung-tieu-phu-lang/1308960/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.