Edit: Arisassan
Lúc Thẩm Tương Ngôn một đường cưỡi ngựa chạy tới chân núi Phật Quang Tự, hắn liền trông thấy một đám người đang tụ tập với nhau để thảo luận cái gì đó. Thẩm Tương Ngôn đi ngang qua còn nghe được vài câu, đại loại như có xe ngựa bị rơi xuống núi.
Thẩm Tương Ngôn vội ghìm lại dây cương, ra hiệu một người tên là Tần Việt ở bên cạnh đi hỏi thăm một chút. Tần Việt này vốn là một tiểu tư phụ trách việc vặt bên trong Hương Tự Lai, do hắn thường xuyên đến Hương Tự Lai để kiểm tra sổ sách, đi qua đi lại vài lần liền phát hiện Tần Việt này là một người lanh lợi hiếm thấy. Hơn nữa Trần Tài cùng Phùng Cần sau một thời gian ngắn được Thẩm An rèn luyện, trong tay cũng bắt đầu có một vài việc riêng cần phải xử lý, cứ thế bên cạnh hắn bắt đầu ít đi vài người để dẫn theo sai sử, vừa phát hiện Tần Việt là người đáng để bồi dưỡng thì lập tức điều hắn đến bên cạnh mình, ngày thường ở bên giúp hắn làm việc.
Tần Việt lĩnh mệnh mà đi, trong chốc lát liền đầu đầy mồ hôi chạy về bẩm báo: "Thiếu gia, tiểu nhân vừa hỏi thăm được vừa nãy, nghe bảo là do trời tuyết đường trượt, có một xe ngựa không cẩn thận bị rớt xuống từ trên núi, xe ngựa kia bể nát ngay tại chỗ. Trên xe là một song nhân đã gả đi, đang được báo mất tích, hạ nhân nhà bọn họ hiện vẫn đang gấp rút tìm người khắp nơi."
Tần Việt biết lần này thiếu gia gấp gáp lên đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-doc-sung-tieu-phu-lang/1308947/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.