Thạch Hoài Sơn cùng Nghiêm Thu mặc kệ người ta nói như thế nào, mỗi ngay đều cắm đầu ở trong ruộng nhà mình.
Hiện tại nhà nhà đều đang trồng vụ xuân, Nghiêm Thu tạm dừng việc lên lớp. Trẻ con 6, 7 tuổi cũng đã bắt đầu phải giúp đỡ gia đình, chẳng hạn như đưa cơm ra đồng.
Nhà Thạch Hoài Sơn ngoài ba mẫu hiện tại còn có bốn mẫu nữa! Giờ thì đất nhà hắn có thể tính là nhiều, hai người bảy mẫu đất.
Có rất nhiều việc cần làm, mạ lên rồi chuẩn bị nhổ lên cấy.
Gánh nước dưới sông thực sự rất vất vả, Thạch Hoài Sơn lấy cuốc dẫn nước sông vào ruộng đầy nước rồi lại bịt rãnh lại. Chờ lúc nào thả cua vào thì phải bịt chặt rãnh này hơn nữa, phòng ngừa cua bò lại vào sông.
Cấy mạ là việc không quá mệt, chân ngâm trong nước, lưng khom xuống, đi về phía sau là được. Nhưng lại không được dùng nhiều lực, phải nhẹ nhàng và khéo léo.
Nghiêm Thu cấy đến trưa, Thạch Hoài Sơn liền không để cho y làm nữa, hắn không thể nhìn được Nghiêm Thu làm vất vả, bàn chân trắng nõn giẫm vào bùn đất, hắn nhìn thấy trong lòng liền khó chịu.
Nghiêm Thu cũng không làm tiếp được, làm chậm tiến độ không nói, cái chính là cấy không ngay ngắn cho lắm. Y nghĩ lại thà đừng đi theo thêm phiền, liền mỗi ngày mang cơm cho Thạch Hoài Sơn.
Đất nhà Đại Thành khá gần nhà họ, lúc nghỉ ngơi sẽ sang tán gẫu một phen.
“Nhà của ngươi ít hán tử, ngươi đúng là phải vất vả nhiều rồi.” Đại Thành a cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-di-the-ho-khau/1575995/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.