Trong mỗ phòng khách, Ngải Phong đang nhàn nhã uống trà, ăn điểm tâm. Chu Cổ Lực ngồi ở một bên ngốc hề hề nhìn Ngải Phong. 
“Thiếu gia, lão gia bảo ngài đi đại sảnh.” Một tên hạ nhân vội vội vàng vàng chạy vào phòng khách báo cáo Chu Cổ Lực. 
“Nga! Ta biết rồi!” Tiếp tục ngốc hề hề nhìn Ngải Phong, “Hắc hắc! Lão đại, chúng ta cùng đi chứ! Đằng trước rất náo nhiệt đó.” 
Ngải Phong đặt chén trà xuống, nuốt điểm tâm trong miệng xuống, đứng dậy, vỗ vỗ tay nói: “Được rồi! Ngồi ở đây cũng thật nhàm chán, chúng ta đi thôi!” 
“Hắc hắc, lão đại, ta dìu ngươi, đưa tay cho ta.” Chu Cổ Lực chân chó tiến đến bên người Ngải Phong nịnh hót. 
“Không cần, lão đại ngươi cũng không phải tàn phế, không cần người dìu, đi thôi.” Bỏ qua mỗ béo muốn chiếm tiện nghi, sãi bước đi nhanh ra ngoài. 
“Ai! Lão đại ngươi chậm một chút, chờ ta một chút, ngươi biết đại sảnh ở đâu sao?” Chu Cổ Lực khẩn trương đuổi theo Ngải Phong kêu lên. 
“Ách! Đúng nga! Ta còn chưa biết đại sảnh ở nơi nào?” Dừng bước, quay đầu lại nhìn Chu Cổ Lực nói: “Béo, ngươi nhanh lên.” 
Chu Cổ Lực thở hồng hộc mà chạy đến trước mặt Ngải Phong, thở hổn hển nói: “Lão đại, ngươi phải thông cảm bi ai của bọn béo chúng ta a!” 
“Có rảnh ngươi nên giảm béo đi thôi, còn mập thêm nữa nên liền sắp xuất chuồng, lên chợ bán thức ăn luôn.” Ngải Phong nhìn Chu Cổ Lực thở hồng hộc nói. 
“Ách? Lão đại, vì sao ta phải lên chợ bán thức ăn vậy?” Chu Cổ Lực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-dao-hoa-trai/1588181/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.