Ngải Phong uống say được Vu Dập đưa trở về phòng của mình, Vu Dập vừa tiến đến liền chứng kiến Chu Cổ Lực ngủ trên giường Ngải Phong. Khóe miệng còn treo nước dãi, trong lòng rất không thoải mái, một cước đem hắn đá xuống, ngạch, thằng này cư nhiên không tỉnh, còn trên mặt đất chuyển thân ngủ tiếp. Bội phục a!
Nhẹ nhàng đem Ngải Phong đặt trên giường, đắp kín chăn, tặng một chiếc hôn chúc ngủ ngon mới lưu luyến không thôi ly khai, lúc đi còn dẫm vào tay Chu Cổ Lực. Ngạch, thằng này cư nhiên vẫn là không tỉnh. Này phải ngủ tới trình độ nào mới có cảnh giới như vậy a!
Ngày thứ ba, trong một gian phòng nào đó ở hậu viện Hồng Hạc lâu. “Ai nha, đầu của ta đau quá, a nha, tay cũng thật là đau nữa, nha, thân thể cũng thật không thoải mái luôn.” Ngải Phong một tay vịn trán, một tay vén chăn lên, dựng người dậy. Nhe răng trợn mắt.
Đầu đau sau đêm say rượu, trong dạ dày không thoải mái, thân thể khó ở, làm Ngải Phong thập phần khó chịu, hơn nữa miệng đắng lưỡi khô. Liền khởi động thân thể đứng dậy đi rót chén nước.
Chi —- phòng cửa bị đẩy ra.
Chu Cổ Lực bưng mâm thức ăn tiến vào. “Lão đại, ngươi rốt cục tỉnh rồi, ta thật lo lắng cho ngươi a!” Buông mâm thức ăn bổ nhào về phía Ngải Phong.
Ngải Phong vội vàng né tránh, khiến Chu Cổ Lực bị nhào vào khoảng không, thập phần nghi ngờ nói: “Cái gì gọi là ta rốt cục tỉnh, chẳng lẽ ta ngủ đã lâu rồi sao?”
Chu Cổ Lực gật gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-dao-hoa-trai/1588174/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.