Trong một gian phòng ở hậu viện Hồng Hạc lâu, Ngải Phong nằm trên giường đang cười gian: “Dựa vào chỉ số thông minh kia của ngươi, ca không cần đầu óc cũng có thể lừa ngươi. Béo chết bầm, có đánh chết ta cũng không ngụ cùng chỗ với ngươi, nếu còn ở với ngươi một đêm, ca liền có thể đi tìm Thượng Đế tán gẫu rồi.”
“Lão đại, Thượng Đế là ai vậy? Nói chuyện phiếm với hắn thú vị sao?” Chu Cổ Lực vừa vào cửa chợt nghe thấy Ngải Phong nói thầm, tiện thể tiếp một câu.
Ngải Phong bị hóa đá —- thằng này làm sao tìm được đến đây, xong rồi, xong rồi, đêm nay xem ra không có cách nào ngủ rồi. Sau đó liếc mắt nhìn thấy đám người Trương Thiên theo ở phía sau. Ngải Phong đã hiểu, thằng này có thể tìm đến đây như thế nào.
Trương Thiên ngươi tên phản đồ, bán đứng ta, nếu không phải nể ngươi là chưởng quầy, lại cao tuổi, ta đã làm thịt ngươi rồi. Ngải Phong trong lòng giận dữ nghĩ. (Trương Thiên ⊙﹏⊙b đổ mồ hôi)
Chu Cổ Lực thấy Ngải Phong nằm ở trên giường, hoa si lại tái phát. Hai mắt bốc lên phấn hồng phao phao nói: “Lão đại, sớm như vậy đã ngủ, chúng ta cùng ngủ đi!”
Ngải Phong bạo khởi: “Ai muốn cùng ngủ với ngươi.”
Chu Cổ Lực: “Đương nhiên là lão đại rồi, hắc hắc.”
Ngải Phong trợn trắng mắt, hất đầu, phớt lờ mỗ Béo. Chu Cổ Lực thành thạo tự mình tới ngồi vào bên người Ngải Phong, tiếp tục phạm hoa si.
Quản gia bất đắc dĩ lắc lắc đầu, trong lòng phỉ báng: Ai! Thiếu gia lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-dao-hoa-trai/1588162/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.