🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sáng sớm Ngải Phong tỉnh lại giữa một trận mùi thơm đồ ăn. Ngải Phong thò tay lau đi nước bọt trên khóe miệng, bụng xì xào kêu. Ánh mắt bắt đầu vùng lên sục sạo trong miếu đổ nát.

Đột nhiên trong mắt Ngải Phong tinh quang chợt lóe, hắc hắc — phát hiện mục tiêu rồi. Trên bàn thờ miếu hoang rõ ràng bày ra đồ ăn phong phú, Ngải Phong hai mắt tỏa sáng, đồng dạng lang đói chụp mồi mà nhào tới, bắt đầu cắn lên khối lớn mà ăn.

Ngải Phong vừa ăn vừa cảm thán: “Ăn ngon, ăn quá ngon rồi, đã lâu không có ăn ngon như vậy rồi, hôm nay là ngày mấy a! Cư nhiên có người tiến thần, bất quá tiện nghi ta rồi, cho dù là ai ta cũng cám ơn ngươi nha, cũng cám ơn cả nhà ngươi luôn. Hì hì.”

Nghe thấy Ngải Phong ở bên trong tru lên, Vu Dập trốn ở ngoài cửa rất có cảm giác bị sấm dội. Vẻ mặt hắc tuyến, trong lòng thầm nghĩ: “Tiến thần, ngươi cũng nghĩ ra được, chẳng lẽ ngươi không biết hôm nay là tiết thanh minh sao? [*] Ai có bệnh mới tiến thần hôm nay. Còn có ngươi không sợ có độc sao, một điểm cảnh giác cũng không có. Thần kinh này có đủ thô [**] đấy.”

[*Ý anh Dập là tiết thanh minh người ta đi tảo mộ, đạp thanh,… không ai cúng ở MIẾU HOANG a, với lại theo phong tục ngày tiết thanh minh không đụng đến khói lửa, chỉ dùng các thức ăn nguội ngày hôm trước nên cũng chả có ai đi nấu cho bạn Phong ăn cả (trừ anh Dập ^^)

**thô: cẩu thả, qua loa, lơ đễnh, không chu đáo…]

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-dao-hoa-trai/1588154/chuong-6.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.