Chương trước
Chương sau
Chương 111: Kỹ Kinh Tứ Tọa (hạ)
------------------
Trên sân khấu, Nghiêm đại sư còn đang cầm thẻ bài ngây người, ngược lại là Quý đại sư Quý Nỗ Mân luôn ngồi ở phía sau đi lên trước, nhận lấy thẻ bài Cua Đồng Rừng Rậm trong tay Nghiêm Mạch, nhìn cẩn thận.
Sau khi dùng máy nghiệm thẻ bài, trị số đều được hiện ra rõ ràng trên thẻ bài, ngay cả Quý Nỗ Mân không thừa nhận cũng không được, cho dù là bảo hắn làm, cũng chỉ tầm trình độ này thôi.
"Đúng rồi, đây là tấm thẻ bài thứ nhất đi?" Quý Nỗ Mân bỗng nhiên nói.
Nghiêm Mạch đang hoảng hốt ở bên cạnh phản ứng lại. Đúng vậy, nếu như không nhầm, thì đây chính là tấm thẻ bài thứ nhất, cũng là thẻ bài còn chưa dùng phương pháp miêu tả lần hai của ông.
"Không bằng nhìn thử tấm thẻ bài kia xem." Quý Nỗ Mân nói, ánh mắt lại nhìn về Cố Thần, ánh mắt sắc bén.


Thiếu niên này thoạt nhìn ngoan ngoãn đáng yêu, không giống như là loại hình tài năng xuất chúng, nhưng lại không giống người đi vào tà môn ngoại đạo.
Sau khi được Quý Nỗ Mân nhắc nhở, Nghiêm Mạch mới phát hiện mình ngây người quá lâu, phong độ sai lầm, vội vàng cầm lấy tấm thẻ bài thứ hai của Cố Thần thả vào trong máy móc.
Máy móc nháy một cái, cuối cùng con số dùng ở 49, giống như đúc với tấm thứ nhất.
Thật sự không phải là máy hỏng? Trong lòng Nghiêm Mạch vẫn hơi nghi hoặc.
Mà Quý Nỗ Mân thì đỡ cằm suy nghĩ, làm thêm một bước này cũng không làm trị số giảm xuống, lẽ nào nguyên bản thẻ bài thiếu niên này chế tác đã có tiêu hao Tinh thần lực đạt đến giới hạn?
Quý Nỗ Mân từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra một máy kiểm tra Tinh thần lực nhỏ, làm đo lường đơn giản cho Cố Thần.

Loại máy kiểm tra nhỏ tiện lợi này chỉ có thể đo lường được trị số Tinh thần lực cơ bản. Sau khi chuyển nhập Tinh thần lực của Cố Thần, mức độ tuyến của máy dừng ở tiêu chí cấp năm nhập môn.
Dưới sân khấu từ rối loạn biến thành yên tĩnh.
Chỉ cần một nửa Tinh thần lực nguyên bản là có thể triệu hóa được thẻ bài, có thể cái này hiệu quả đối với thẻ bài ba sao không rõ rệt, nhưng nếu là thẻ bài năm sao, sáu sao thậm thí là cấp cao thì sao? Hoặc là dù là thẻ bài ba sao nhưng kéo dài thời gian dùng thì sao? Vậy là lúc chiến đấu với dị thú, gần như là gia tăng tỷ lệ sống sót lên một nửa.
Nhóm Ma thẻ sư phía dưới đã dồn dập hỏi thăm lai lịch Cố Thần.
Thông tin của Cố Thần không khó điều tra, tìm tòi trên diễn đàn trường một chút sẽ ra một đống bát quái cẩu huyết.

Tìm được thông tin của Cố Thần xong, nhóm Ma thẻ sư lớp trên sôi nổi nghị luận, một học sinh khi nhập học có thiên phú F-, hiện tại đã là cấp năm nhập môn, tốc độ trưởng thành này, quả thật có thể so với Thiên Linh Mạc Ly năm đó, thậm chí còn cả Quý Nỗ Mân trước đó còn là truyền kỳ hơn.
Đáy lòng nhóm Ma thẻ sư này cũng có nhiều dự định, tuy rằng Cố Thần hiện tại chủ là Chế thẻ sư cấp năm nhập môn, nhưng cậu mới năm nhất, theo tốc độ trưởng thành này, tiền đồ không thể đo lường.
Huống hồ có thể chế ra thẻ bài tiêu hao Tinh thần lực còn ít hơn đại sư, chỉ có thể nói là thiên phú dị bẩm, làm quan hệ tốt với Chế thẻ sư như vậy chỉ có lợi mà không có hại.
Về phần Scandal của cậu và Mộ Dung Trác Thất trên diễn đàn, nếu đấy là scandal thế thì vốn cũng không đáng tin mà, huống hồ tình cảm kiên định thế nào thì cứ đào rồi đào thế nào cũng buông ra mà.
Uất Trì Vũ vốn ngồi cạnh Cố Thần lại là há to miệng.
Hắn làm sao cũng không nhìn ra tên ngốc cùng khẩu vị với hắn này vậy mà còn có thể thâm tàng bất lộ như thế.
Tên ngốc với IQ ngay cả trẻ em cũng lừa được nó này, vậy mà không biết từ lúc nào trở thành Chế thẻ sư cấp năm? Tốc độ này cũng quá nhanh đi? Hắn nhớ lúc thi đấu hợp tác đối phương vẫn còn là cấp bốn.
Uất Trì Vũ hình như phát hiện ra điều gì.
Cho nên Mộ Dung Trác Thất dụ dỗ tên ngốc của hắn, cũng không phải là cứu nguy giúp nghèo, vì người quên mình, hi sinh chính mình phòng ngừa tên ngốc này làm hại thế giới, mà là thằng này đã sớm biết Cố Thần đặc thù như thế!
Cảm giác chán ghét với Mộ Dung Trác Thất của Uất Trì Vũ lần thứ hai tăng gấp đôi! Tên ngốc ngoại trừ ngốc một chút cũng không có khuyết điểm gì, cứ như vậy bị một thằng tâm cơ thâm trầm thông đồng mất rồi!
Uất Trì Vũ quyết định lát nữa phải tìm thời gian tâm sự nhân sinh với Cố Thần một chút, giải cứu Cố Thần khỏi ma trảo.
Chẳng qua Uất Trì Vũ có lẽ cũng không nghĩ tới, sau này hắn có một quãng thời gian rất dài không nhìn thấy được Cố Thần, cũng không nghĩ tới không lâu nữa, toàn bộ Liên Bang liền trời đất xoay vần.
Lúc này đây. Trên sân khấu.
Quý Nỗ Mân nhìn Cố Thần, đối phương một bộ dáng như mới tỉnh lại từ giấc mộng lớn, tựa hồ cũng không rõ ý nghĩ của mấy trị số này là thế nào.
Hắn xác định đứa bé này có thiên phú dị bẩm mà không biết, nhân tài như vậy mà không được bồi dưỡng, thật sự đáng tiếc.
Hắn cũng coi như được sinh ra trong thế gia danh môn, từ nhỏ đã có thể được đọc không ít thư tịch bí ẩn, nhưng sau khi hắn trở thành Chế thẻ sư cấp sáu, người muốn làm hắn vui lòng càng có nhiều vô kể, biết hắn thích sách, không ít người đều sẽ đưa cho hắn các loại tàng thư phát hiện trong bí cảnh.
Hắn nhớ tới có quyển sách chuyên môn ghi chép một ít Chế thẻ sư có thiên phú đặc thù trong truyền thuyết cùng lịch sử.
Những người này từ lúc sinh ra không đi trên con đường khác người, có ngườicó thiên phú rất tốt cũng có người có tư chất bình thường, có người thiếu niên thành danh cũng có người ngủ đông nhiều năm, đến tuổi già mới một bước lên trời.
Nhưng những người này đều có thiên phú chế thẻ khác với tất cả mọi người.
Hắn nhớ trong lịch sử có một Chế thẻ sư có thể chế ra thẻ bài đặc thù, khiến cho Ma thẻ sư tốn ít Tinh thần lực hơn để triệu hoán thẻ bài.
Trước đây còn chưa có máy đo lường như Nghiêm đại sư nghiên cứu ra, cho nên thiên phú này của hắn mãi cho đến khi trở thành Chế thẻ sư cấp cao, có Ma thẻ sư cấp cao dùng thẻ bài của hắn mới phát hiện.
Bởi vì chỉ có Ma thẻ sư cấp cao mới có thể chuẩn xác nhận biết được Tinh thần lực của mình, mà không phải như Ma thẻ sư cấp thấp cấp trung, chỉ có chút cảm giác mơ hồ. Bọn họ có thể tinh chuẩn biết một lần sử dụng thẻ bài cần phải tiêu hao bao nhiêu Tinh thần lực, từ đó chuẩn xác chuẩn bị thẻ bài để chiến đấu.
Nếu như không có buổi tọa đàm hôm nay, phỏng chừng thiên phú của học sinh này có lẽ phải rất lâu sau này mới bị người phát hiện. Dù sao tỷ lệ một Ma thẻ sư cấp cao đi dùng thẻ bài cấp thấp là rất thấp, lại vừa vặn dễ dùng nhất chính là thẻ bài cấp thấp Cố Thần chế tác, khả năng này nhỏ bé đến không đáng kể.
Quý Nỗ Mân nhìn Cố Thần, ánh sáng yêu nhân tài trong ánh mắt tỏa sáng không cách nào che giấu.
Hắn thấy Nghiêm Mạch còn cầm thẻ bài ngẩn người, nói: "Tấm này cũng dùng máy nghiệm thẻ kiểm thử chút?"
Nghiêm Mạch bị Quý Nỗ Mân đề tỉnh, mới phát hiện mình lại bắt đầu trạng thái thất thần, một người già, động cũng không động đi ngẩn người trước trường hợp công chúng, thật có chút đáng chê cười.
Nghiêm Mạch ứng lời, thả thẻ bài vào trong máy, thừa dịp thời gian máy vận hành đánh giá thiếu niên vẫn luôn bị ông lơ là.
Cho dù Nghiêm Mạch có chút kiêu căng tự mãn, nhưng lúc này ông cũng không ngốc nghếch cho rằng máy bị hỏng.
Tuy rằng hai tấm thẻ bài đều nhất trí trị số tiêu hao Tinh thần lực, nhưng đó cũng không phải nói rõ phương pháp miêu tả lần hai không có tác dụng, mà là rất có thể, giá trị tiêu hao Tinh thần lực này đã đạt đến giới hạn.
Thẻ bài chỉ cần tiêu hao một nửa Tinh thần lực! Nghiêm Mạch âm thầm hoảng sợ.
Vào lúc này, máy cũng hoạt động xong, màn hình hiện thị trị số của thẻ bài.
Hội trường giồng như nổ tung, âm thanh thán phục như nước thủy triều, một làn sóng lại một làn.
Vốn tấm thẻ bài thứ nhất Cố Thần chế tác, đã gần như được coi là thẻ bài Cua Đồng Rừng Rậm hoàn mĩ. Sau khi tấm thứ hai được máy đo lường ra được trị số không tưởng, bao gồm cả Quý Nỗ Mân, tất cả mọi người đều cho rằng phương pháp miêu tả lần hai không có ảnh hưởng gì đến thẻ bài của Cố Thần.
Nhưng hiện tại trên màn hình của máy hiện ra trị số chiến đấu gần như là gấp ba lần thẻ bài hoàn mỹ.
Khái niệm này nghĩa là gì?
Nói cách khác, lực công kích của tấm Cua Đồng Rừng Rậm này đã có thể đạt tới trị số của một tấm thẻ bài bốn sao đỉnh cấp. Một Ma thẻ sư, chỉ cần tiêu một nửa lực ma thẻ để dùng một tấm thẻ bài ba sao, có thể triệu hoán ra một tấm thẻ bài cấp bốn đỉnh cấp.
Nếu như đây là thẻ bài cấp trung hoặc là cấp cao...
Trận ồn ào dưới sân khấu tự nhiên không cần phải nói, mà trên sân khấu, Nghiêm đại sư đã triệt để ngây người như phỗng, ông cảm giác mình giống như đang chứng kiến một kỳ tích vậy.
Lần thứ hai đánh vỡ trầm mặc là Quý Nỗ Mân.
"Cậu quả nhiên là đứa trẻ có thiên phú đặc thù được thần quan tâm." Quý Nỗ Mân nói.
Được thần quan tâm sao? Cố Thần nghĩ.
Cậu thấy cuộc đời mình rất nhấp nhô, trước khi xuyên là một cô nhi, sau khi xuyên thì vẫn thế, nếu như không phải gặp được Tăng Giang, cậu có lẽ sẽ bởi vì không cách nào dung nhập vào thế giới này, mà chết đói ở xó xỉnh nào đó, không ai biết đến.
Đương nhiên Thần vẫn quan tâm cậu, cho nên cậu mới gặp được Tăng Giang, gặp được Mộ Dung Trác Thất, gặp được Thiên Linh, còn gặp được rất nhiều người quan trọng.
"Tôi còn chưa thu đồ đệ, cậu nguyện ý làm đồ đệ thứ nhất cũng là đồ đệ cuối cùng của tôi không? Thiên phú như vậy của cậu không nên bị mai một, tôi có thể dẫn dắt cậu đi trên con đường càng tốt hơn trở thành Chế thẻ sư cấp Thần." Quý Nỗ Mân nói.
Giọng nói của Quý Nỗ Mân là ở âm lượng bình thường, nhưng trên sân khấu có khuếch đại âm thanh, giọng nói này bị toàn trường nghe được, phía dưới càng ồn ào hơn.
Chuyện liên quan đến Quý Nỗ Mân thu đồ đệ này, cũng là một đề tài lúc nhàn rỗi của mọi người ở Trung Ương Tinh cho tới nay.
Trên căn bản ở Trung Ương Tinh, con cháu của danh môn thế gia có tiền có thế đều sẽ nhanh chóng bái vào sư môn, có thể là đạo sư học viện, cũng có thể là danh gia càng thêm lợi hại.
Thường thì Chế thẻ sư từ cấp bảy sẽ bắt đầu thu đồ đệ, Ma thẻ sư thì là cấp tám. Đương nhiên là có một ít trường hợp thiên phú tuyệt trác còn chưa tốt nghiệp đã vượt qua cấp bảy.
Trường hợp như Quý Nỗ Mân đã là Chế thẻ sư cấp chín đỉnh cấp, rất có thể trở thành Chế thẻ sư cấp mười trẻ nhất trong lịch sử lại không có đồ đệ, tự nhiên là rất có độ hot để thảo luận. Trong cộng đồng của Trung Ương Tinh thì một hạng đặt cược là Quý Nỗ Mân bao nhiêu tuổi thì thu đồ đệ.
Chẳng qua nói đi nói lại, chiếu theo tuổi của Quý Nỗ Mân, đối với Chế thẻ sư cấp cao, thì hắn thực sự quá trẻ tuổi, cho nên mọi người đều cảm thấy hắn cần phải tiếp tục tôi luyện bản thân, sớm ngày thăng cấp chứ không phải thu đồ đệ.
Về phần đề tài Quý Nỗ Mân thu đồ đệ này có thể khiến cho mọi người bàn tán sôi nổi là do một lần Quý Nỗ Mân tham gia một hội thảo luận nghiên cứu.
Lúc đó đến phân đoạn phỏng vấn, thì có phóng viên hỏi hắn vấn đề có thể sẽ thu đồ đệ hay không, làm đồ đệ của hắn thì cần có tư cách gì vân vân.
Mọi người đều cho là với tính cách của Quý Nỗ Mân chắc là quẳng thẳng một câu "Còn chưa cân nhắc" liền kết thúc đề tài, Quý Nỗ Mân lại rất tỉ mỉ suy nghĩ một hồi: "Nếu tôi phải thu một đồ đệ, tôi hi vọng có thể đem tâm huyết cả đời truyền cho hắn, tôi hi vọng thiên phú của hắn mạnh hơn tôi, có thể đứng trên bả vai của tôi đi tìm đến lĩnh vực mà rất nhiều Chế thẻ sư khác cả đời cũng không đến được."
Lời này của Quý đại sư tự nhiên bị vô số báo nhỏ cùng đài truyền hình Tinh Tế phát vài chuyên mục phân tích giải phẫu chiều sâu.
Đối với lời đại sư nói muốn học sinh có thiên phú mạnh hơn hắn, tất cả mọi người đều cảm thấy không có khả năng. Thiên phú của Quý đại sư đã là trăm năm khó gặp.
Mà Quý đại sư còn nói cả đời chỉ thu một đồ đệ, điều này làm cho tất cả mọi người chờ mong, một đồ đệ duy nhất đấy! Đây cũng không phải là cái loại lừa bịp vô học thu ba ngàn đồ đệ trên danh nghĩa, treo cái bảng sư phụ giả kia!
Mấy nhà báo nhỏ cùng đài Tinh Tế còn dồn dập tiến cử nào là có con cháu nhà thế gia nào đó thiên phú không tệ có thể được tuyển, trong này có không ít thế gia đi cửa sau, nhét ít tiền cho báo trí, giúp đứa nhỏ trong nhà đánh chút tiếng tăm thổi phồng, hi vọng lọt vào được mắt xanh của Quý đại sư.
Chẳng qua một trận sóng này vỗ qua, Quý đại sư lại bắt đầu bế quan tu luyện, tự nhiên không giải quyết được gì.
Hiện tại, đề tài đã yên lặng nhiều năm lần thứ hai bởi vì câu nói này mà trồi lên mặt nước.
Quý đại sư! Muốn thu một tân sinh năm nhất Học viện Triều Đế làm đồ đệ! Người này có thể trở thành một đồ đệ thủ đồ duy nhất của đại sư!
Phía dưới sân khấu, bọn học sinh Học viện Triều Đế tuy rằng bị trị số của thẻ bài khiếp sợ, nhưng tâm tình giờ khắc này toàn bộ biến thành ước ao ghen tị.
Đồ đệ của đại sư đấy! Sự tình bọn họ căn bản không dám tưởng tượng hoặc chỉ có thể ý dâm, bây giờ lại rơi xuống người một học sinh năm nhất thoạt nhìn ngơ ngác.
Đặc biệt là các học trưởng học tỷ học viện Chế thẻ sư, bọn họ vừa mới bị khiếp sợ đồng thời cũng cho rằng tân sinh này có một ít thiên phú đặc thù, nhưng lúc này nghe được có thể được Quý đại sư thu làm đồ đệ duy nhất, tán thành ban đầu lập tức biến mất, chuyển đổi thành các loại không phục.
"Nghe nói tân sinh này lúc nhập học chỉ có thiên phú F-, điều này nói rõ rằng không gian tăng lên của hắn phi thường có hạn. Hiện tại có thể chế thẻ bài càng đẳng cấp thì thế nào, có lẽ cả đời cũng chỉ có thể chế thẻ bài năm sao, vậy còn không bằng Chế thẻ sư cấp sáu cấp bảy không có thiên phú đặc thù." Phía dưới có học sinh không phục nói, cũng không đè thấp âm lượng, mà bàn luận trên trời dưới biển, người trong hội trường đều nghe được đại khái.
Đại đa số mọi người cũng không ủng hộ trong lòng, người ta năm nhất đã bước vào ngưỡng cửa Chế thẻ sư cấp năm, nói rõ vẫn rất có tiềm năng tiến bộ, kiểm tra thiên phú cũng không chính xác trăm phần trăm.
Nhưng mấy người này trong lòng đều biết rõ, nhưng lại không có ai phản bác lại, họ ước gì, nếu những lời này đại sư nghe vào tai rồi bỏ không thu Cố Thần làm đồ đệ nữa thì sao.
Đương nhiên người có loại tâm tư này cũng không chiếm đa số, chẳng qua đại đa số cảm thấy không hiểu rõ về tân sinh này, không muốn phát biểu linh tinh mà thôi.
Đương nhiên cũng có người có giao tình với Cố Thần, ví dụ như Uất Trì Vũ.
Nghe được âm thanh nghi vấn, hắn hừ lạnh một tiếng "Bệnh mắt đỏ", lười phí miệng lưỡi với đám người này. Lấy lòng dạ của hắn và Cố Thần, không, phải nói là lấy lòng dạ của hắn và sự ngu xuẩn của Cố Thần, là vạn vạn xem thường tính toán với người như thế.
Đương nhiên cũng có người không có giao tình gì với Cố Thần, nhưng có giao tình với Mộ Dung Trác Thất, ví dụ như Lâm Hách Chi.
Tuân theo 'vợ bạn không thể lừa gạt', sai rồi sai rồi, phải nói là bạn của bạn chính là bạn, hiện tại Cố Thần giống như đang gặp phải khó khăn, hắn vẫn nên nhanh chóng báo cho Mộ Dung Trác Thất.
Dưới sân khấu muôn hình muôn dạng, trên sân khấu, Quý Nỗ Mân lại một mực chờ Cố Thần trả lời.
Tất cả mọi người cảm thấy Cố Thần căn bản sẽ không từ chối Quý đại sư, bao gồm chính bản thân Quý đại sư. Chỉ cần đáp ứng, thì sau này sẽ là tiền đồ như lụa.
Kết quả Cố Thần lên tiếng: "Tôi, đã có đạo sư rồi."
=
Ada: a a a a đừng bảo là vì Thiên Linh mà không nhận lời nhớ, Thiên Linh cũng giỏi nhưng Quý đại sư còn giỏi hơn đó... nhưng mà phong cách của Linh phù hợp với Thần hơn... chắc vậy...
=
=
=
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.