Tạ Uẩn gây chuyện đánh người ta bị thương xong, lập tức liền vỗ mông chạy lấy người.
Vu gia, Trương gia, Lý gia, ở trấn Thanh Thạch đều là võ giả thế gia, hắn mới không ngu mà đứng tại chỗ cho đám người kia tới tìm hắn tính sổ. Dù sao chỉ cần hắn không để chúng bắt được, thì ai cũng không làm gì được hắn.
Tạ Uẩn về nhà không bao lâu, quả nhiên, người nhà của mấy tên kia liền tìm tới cửa tính sổ.
Chẳng qua, Tạ gia cũng không phải dễ chọc. Mặc dù Tạ lão gia tử tức giận Tạ Uẩn gây chuyện, nhưng nếu bảo lão giao người ra, thì Tạ gia còn mặt mũi gì nữa. Vì thể diện của Tạ gia, lão đành phải bảo vệ Tạ Uẩn. huống hồ, một lần mà phế đi ba đích tử trong ba gia tộc, Tạ lão gia tử kinh ngạc vì độ tàn nhẫn của Tạ Uẩn. Nhưng đồng thời, trong lòng lão vẫn rất cao hứng, lão đã sớm có bất mãn với mấy nhà đó rồi.
Vì thế, một chuyện đả thương người, cứ thế lắng xuống trong vô tức. Đương nhiên, cũng không phải thật sự lắng xuống, nếu như Tạ Uẩn bước ra cửa có chuyện gì, Tạ gia quản không được người khác làm gì hắn. Nhưng chỉ cần Tạ Uẩn còn ở Tạ gia, người khác đừng mơ đụng tới một sợi lông của hắn. Bằng không, nếu ngay cả con cháu của mình mà Tạ gia cũng không giữ nổi, vậy thì đừng ở trấn Thanh Thạch lăn lộn nữa.
Vu Cường tức tới mức con mắt muốn tét ra, hận ý trong lòng khó tiêu, thấy trưởng bối trong nhà tới, lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-boi-thuc-su/175617/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.