Tạ An đi rồi, việc đầu tiên Tạ Uẩn làm, là nhanh chóng chỉnh lý lại vốn riêng của mình. Theo suy nghĩ của hắn từ trước đến giờ, bất luận ở thế giới nào, không có tiền là vạn vạn không thể, hắn cũng không muốn phải sống uất ức như nguyên chủ đâu. 
Tạ Uẩn thực vô sỉ thừa nhận, mình là một con người thanh tao, thích xa hoa lãng phí. 
Ăn cái gì cũng không thể chịu khổ, làm gì cũng tuyệt đối không chịu thiệt. Đây chính là châm ngôn sống do Tạ Uẩn dùng kinh nghiệm đúc kết ra. 
Đời trước, Tạ Uẩn chỉ có một lần mua bán lỗ vốn, chính là chịu đến viện nghiên cứu của căn cứ trung ương Hoa quốc. 
Sướng được một lần mà mệt cả đời. Quả thật, cho là dưới tình trạng đó, hắn vẫn có thể sống xa xỉ tiêu sái như cũ, thỉnh thoảng còn có thể ngáng chân sau người ta. Tạ Uẩn tỏ vẻ, hắn chính là thích nhìn đám người kia, rõ ràng hận hắn đến ngứa răng, nhưng hết lần này đến lần khác lại không thể làm gì hắn. 
Hoàn cảnh sinh tồn của nhân loại vốn rất gian nan, lãnh đạo đã vậy còn làm ba cái trò nội đấu, đúng là rảnh đến đau trứng. 
Tạ Uẩn xấu xa thầm nghĩ, sau khi hắn chết, lãnh đạo cao tầng chắc chắn sẽ phải đau đầu đây. Nhưng dù sao, mạt thế đã kết thúc, tùy bọn họ muốn đấu thế nào thì đấu. Đúng như cái gọi là " Sau khi ta chết, mặc kệ hắn hồng thủy ngập trời". Chỉ cần Tạ gia không có việc gì, còn lại mặc kệ nó, hắn chính là một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-boi-thuc-su/175604/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.