Thanh âm đánh nhau bên ngoài ngày càng kịch liệt.
Cảnh Nhiên hết sức chăm chú, mười ngón nhanh chóng tung bay, từng đạo từng đạo pháp quyết đánh ra đâu vào đấy, mỗi một lần cố nhịn xuống đau đớn, khiêu chiến cực hạn của thiên phú thần thông.
Đột nhiên....
Đại não Cảnh Nhiên truyền đến từng đợt ù ù, thiên phú thần thông vốn đang khô khốc cằn cỗi bỗng dưng như hội tụ không ít dòng suối, dần dần ngưng tụ thành đại dương mênh mông biển rộng. Một loại cảm giác không ngôn từ nào có thể kể xiết thổi quét khắp toàn thân.
Tư duy nháy mắt trở nên sáng rõ, đại trận thiên nhiên diễn biến trong đầu y, quỹ đạo vận hành tựa hồ cũng dần trở nên rõ ràng.
Thiên phú thần thông của y nhân họa đắc phúc, lại lần nữa tấn giai.
Cảnh Nhiên mừng thầm trong bụng, không dám chậm trễ thời gian, trước tiên phải bố trí cho xong trận pháp phòng ngự đã. Sau đó mới bố trí một cái trận pháp phòng ngự truyền đạo xung quanh Tạ Uẩn.
Bận rộn xong hết thảy, cuộc đấu ở bên ngoài đã kết thúc, tạm thời ngăn cách địch nhân bên ngoài trận pháp.
Cảnh Nhiên không hề dừng lại, tiếp tục chọn lựa tài liệu. Y chuẩn bị dùng lực đánh lực, bố trí một siêu cấp sát trận, mượn lực lượng của lôi điện bên ngoài để công kích ngoại địch.
" Ầm ầm ầm..."
Tiếng sấm trên không trung càng ngày càng gần, thiên kiếp tựa hồ tùy thời sẽ giáng xuống.
Sắc mặt Cảnh Nhiên nghiêm túc, động tác càng lúc càng nhanh, lợi dụng trận pháp thiên nhiên, nhanh chóng bày biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-boi-thuc-su/1604423/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.