Phương Hầu Phủ rất nhanh lại khôi phục đâu vào đấy, có Võ Vương tọa trấn, thị vệ trong phủ đều phấn chấn tinh thần, mỗi một bước đi đều mang theo khí phách hăng hái, tinh thần trở nên khác trước.
Thế gia Vân Châu thì không còn ôm tâm lý may mắn, những kẻ đã từng âm thầm ra tay, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch.
" Phương...Phương hầu thật sự tấn giai Võ Vương sao?"
" Võ Vương Đan quả nhiên không tầm thường..."
" Phương gia lão nhân kẹt ở cửu tinh Võ Tướng 60 năm, thế mà thật sự tấn giai sao?"
" Mau mau chuẩn bị lễ vật, không được chậm trễ tân Võ Vương."
" Xong rồi xong rồi, trước đó vài ngày ta mới đắc tội Phương Hằng..."
" Đáng giận, rõ ràng đã bốn bề thọ địch, Phương gia sao lại may mắn như thế, Phương Thiên Hóa sao lại tấn giai lúc này cơ chứ."
" Ha ha, thời vận của Trần gia đúng là không tốt. Một đứa con thứ mà thôi, dù gì cũng là huyết mạch Trần gia, hà tất phải vì chuyện nữ nhân tranh giành tình cảm mà ngoan độc như thế. Tạ Thiên Lãng thật đáng tiếc, Tạ Tuyết tuy chỉ là thị thiếp, nhưng huynh đệ của nàng lại là nữ tế của Võ Vương đấy, thân phạn như vậy gả cho thiếu gia Trần gia mà còn...."
" Nghe nói Bạch gia ở hoàng thành đã thông đồng với một vị Võ Vương, ha ha, thành Vân Châu sắp tới sẽ có trò hay để nhìn."
" Không tốt, không tốt..."
" Nghe nói khi Phương Hầu tấn giai, có hai vị võ vương đến ám sát, nghe đâu giờ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-boi-thuc-su/1604416/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.