Sáng sớm hôm sau, Tạ Uẩn bồi hài tử chơi trong chốc lát, sau đó chào hỏi với Cảnh Nhiên rồi mới chuẩn bị ra cửa. 
Cảnh Nhiên kinh ngạc, trước đây Tạ thất thiếu làm chuyện gì, có bao giờ thưa gởi gì với y đâu, quả nhiên, mặt đẹp quan trọng như vậy sao. Cảnh Nhiên có chút bực mình, thầm nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà, tức giận qua đi, Cảnh Nhiên lại vội vàng ngồi trước gương, săm soi mỹ nhan của mình trong gương, sau đó vừa lòng gật đầu, hôm nay y vẫn thật xinh đẹp, tương lai sau này phải tiếp tục giữ gìn. 
Bất tri bất giác, Cảnh Nhiên cũng biến thành một tên nhan khống, y cực kỳ yêu khuôn mặt xinh đẹp này, lần đầu tiên trong đời y cảm tạ cha mẹ, vì đã cho y có một bộ dạng tốt như vậy. Có điều, Cảnh Nhiên lại cẩn thận nhìn chằm chằm vào gương mặt mình trong gương, trừ đôi môi hơi mỏng ra, y phát hiện mình chả có điểm nào giống với phụ mẫu cả. 
Cảnh Nhiên thầm hạ quyết định, ngày nào đó nếu có thể trở lại hoàng thành, nhất định y phải tra lại thân thế của mình. Ân dưỡng dục của Cảnh gia y nhớ rõ, nhưng, thù hủy dung sát thân của Cảnh San, y sẽ không quên. Phụ mẫu nếu không phải thân sinh, vậy thì cha mẹ ruột của y, đến tột cùng là đang ở đâu, bọn họ có quan hệ gì với Cảnh gia, mình là cái gì của Cảnh gia. 
Cảnh Nhiên nhíu mày suy tư trong chốc lát, rất nhanh liền buông xuống những chuyện này, hiện giờ với cái dạng này của y, muốn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-boi-thuc-su/1604330/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.