Tạ Uẩn giống như chạy trốn chạy ra khỏi phòng, trái tim nhỏ bé bùm bùm nhảy loạn, khi thấy bộ dáng như sắp khóc của Cảnh Nhiên, hắn chỉ cảm thấy sởn tóc gáy. 
Ai cũng nói ân cứu mạng dũng tuyền tương báo, Tạ Uẩn hoài nghi Cảnh Nhiên có ý với hắn, bằng không sao lại làm nũng với hắn. 
Trong lòng Tạ Uẩn vô cùng rối rắm, hắn đã lập chí sẽ tìm một soái ca để yêu đương. Nếu như Cảnh Nhiên thích hắn, thì chuyện này không thể làm. Dù sao, Cảnh Nhiên chính là mẹ của con hắn, về mặt thân phận đã chiếm ưu thế. 
Không sai, Tạ thất thiếu là một tên tự luyến như vậy đấy, hắn cho rằng Cảnh Nhiên tính cách cứng cỏi, cho dù thân bị trọng thương, dung nhan bị hủy, cũng chưa từng lộ ra vẻ mặt yếu ớt, thế mà hôm nay y lại làm như vậy với hắn...Vừa khóc vừa kể lể, yếu ớt bất lực, không phải làm nũng thì làm cái gì. 
Ai! Tạ Uẩn thở dài, hắn cảm thấy quá được người thích cũng rất mệt, Cảnh Nhiên hiện giờ đang mang thai, không chịu nổi đả kích, hắn phải làm sao mới cự tuyệt được đây, phải làm sao mới không khiến cho Cảnh Nhiên thương tâm. Tạ Uẩn rối rắm, lông mày sắp nhăn thành một cục. 
May mắn Cảnh Nhiên không biết suy nghĩ của hắn, bằng không, chắc chắn đã cắn chết hắn rồi. 
Rất nhanh Tạ Uẩn không còn tâm để tự hỏi chuyện này nữa, bởi vì vừa mới bước từ hành lang sương phòng ra ngoài, Tạ tam lão gia liền tới đây. 
" Ngươi..." Tạ tam lão gia cau mày, thương tiếc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-chi-boi-thuc-su/1604310/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.