Bộc Dương Ứng Khế là một người không có nhiều yêu cầu, ít nhất chính hắn cho rằng như vậy. Với hắn mà nói, chỉ cần ăn no mặc ấm thì đã là một cuộc sống tốt đẹp rồi! 
Trong ký ức mơ hồ còn sót lại thì hắn từng có vài năm nếm mùi gian khổ. Đó có lẽ là nguyên nhân khiến hắn dễ dàng thỏa mãn như vậy. 
Phụ thân của hắn gọi là Bộc Dương Tuyên Cầu, người kia đối với hắn thì chỉ là một nhân vật mà thôi. Dù sao thì đó cũng đường đường là hoàng thượng, tất nhiên không thể để một người bình thường tùy tiện đùa vui được. 
Vốn hoàng tử Bộc Dương Ứng Khế đã phong làm thái tử từ khi còn rất nhỏ. Nói thực, lúc đó hắn căn bản không phân rõ hoàng tử và thái tử có gì khác biệt. Với hắn thì giữa hai người này chỉ khác mỗi một chữ mà thôi. 
Một người vô cùng quan trọng đối với hắn đã nói rằng, lên làm thái tử thì sẽ có được cuộc sống rất tốt, sẽ có nhiều người tôn kính hắn, chỉ vậy mà thôi; trừ cái đó ra thì thái tử cũng chẳng có gì đặc biệt! Nhưng hiện tại nhớ lại, người kia đúng là nói dối, dối vô cùng. Cũng có thể, người kia căn bản không có nghĩ nhiều lắm, chỉ thuận miệng nói ra mà thôi. 
Đúng vậy, cái người vô cùng quan trọng đối với hắn kia tên là Tạ Đông Quân, là vợ của phụ hoàng hắn. Bộc Dương Ứng Khế vẫn luôn gọi hắn là tiểu cha! 
Tiểu cha là một người xinh đẹp lại dịu dàng, lúc nào cũng chăm sóc chu đáo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-bien-thanh-thai-giam/762365/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.