– Nói mau! Tại sao người lại mưu hại điện hạ?
Hiện tại, tay chân Tạ Đông Quân đều bị xích sắt trói lại, cả người dán chặt vào tường. Hắn ngẩng đầu nhìn người trước mặt mình cùng chiếc roi trên tay gã.
Xem ra người này thực biến thái, hắn mới đến đây cùng lắm là nửa giờ thế mà trên người đã chi chít vết roi đánh. Tạ Đông Quân thậm chí đau đến bất tỉnh rồi lại bị xối nước lạnh buộc phải tỉnh lại.
– Ta đã nói rồi, ta không có hạ độc…
Hơi lạnh như băng xâm nhập vào xương tủy khiến Tạ Đông Quân run không ngừng, đồng thời cũng khiến hắn duy trì được tỉnh táo.
Không biết Bộc Dương Tuyên Cầu đã kết thúc việc lâm triều chưa, nhanh phát hiện ra hắn đã bị bắt tới chỗ này; bằng không hắn thật không biết chính mình có thể chống đỡ được bao lâu nữa.
– Còn dám nói dối! – tên cai ngục hét lớn một tiếng, cay roi lại vút lên lưng Tạ Đông Quân.
– A…. – cố nén nhịn đau đớn, Tạ Đông Quân không cẩn thận cắn trúng đầu lưỡi, máu tươi lập tức chảy ra theo khóe miệng đang mím chặt vô lực của hắn.
A, nhưng mà….
Nếu Bộc Dương Tuyên Cầu chứng kiến bộ dạng này của hắn, chỉ sợ lại giống với lần đó… Tạ Đông Quân tự hỏi mình có nên cảnh báo trước cho người này một tiếng không? Nhưng cuối cùng vẫn đánh mất ý niệm này trong đầu.
Dù sao thì gã cũng đánh mình thành như vậy, để cho gã chịu một chút đau khổ cũng không tính là quá phận nhỉ?
Nghĩ đến đó, Tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-bien-thanh-thai-giam/762355/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.