Lâm Diệp mỉm cười nói: "Đã như vậy tôi đây liền không khách khí, thật sự là tôi thiếu ít đồ.
""Thứ gì? " Tộc trưởng hỏi.
"Muối.
"Bình muối kia của cô vốn đã không nhiều lắm rồi, tối hôm qua nướng thịt lại lấy muối dùng hơn phân nửa, bây giờ chỉ còn lại có một chút xíu, tối nay lại phải nướng nhiều thịt như vậy nữa, chắc chắn là muối không đủ dùng rồi.
"Không thành vấn đề, tôi đi lấy muối cho cô!" Tộc trưởng liền chạy về sơn động của mình đem muối tới.
Thú nhân giống đực trong bộ lạc Miêu tộc sau khi trưởng thành sẽ rời khỏi hang động của cha mẹ đi sống một mình, nhưng bình thường thú nhân giống cái là mẹ vẫn có thể giúp con mình chuẩn bị thức ăn, cho đến khi hắn tìm được phối ngẫu mới thôi.
Nên sơn động của Dương chỉ đơn giản là một chỗ dùng để ngủ mà thôi, bên trong hoàn toàn không có bất kỳ một đồ dùng nhà bếp hay muối gì cả.
Lâm Diệp nói: "Đi thôi, chúng ta xử lý sạch sẽ mấy con gà và thỏ này trước đã.
" Ngoài ba con gà rừng Dương xách về ra, tộc trưởng và Vân còn đem đến hai con thỏ hoang béo ú nữa.
”Bởi vì Lâm Diệp đã nói cô sẽ dạy cô ấy nướng thịt, Vân đi theo sát từng bước phía sau cô nên ngay cả thằng con tên Dương kia cũng bị bà gạt sang một bên.
Lâm Diệp nói với Vân: "Chúng ta đổi cách làm khác, không làm món thịt nướng tối hôm qua nữa.
"Vân nghe nói không làm loại thịt nướng tối hôm qua thì lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-vien-co-chung-dien-ky/4388610/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.