🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lăn lộn cả nửa ngày, Lâm Diệp vừa xem đồng hồ thì đã là tám giờ ba mươi phút tối rồi.Theo như quan sát của cô trong hai ngày nay, thời gian mặt trời mọc và lặn ở thế giới này đại khái giống với giờ ở trên đồng hồ.

Bởi vì thế mà cô cũng dựa theo thời gian một ngày hai mươi bốn tiếng ở địa cầu mà xem giờ luôn.Lúc này, thức ăn mà Dương đem tới đã lạnh hết rồi, hơn nữa so với năm ký thịt nướng của ngày hôm qua thì hôm nay chỉ có một hai ký thịt, thật sự là ít đến đáng thương.Cô nhớ tới hôm qua hắn có nói với cô, thú nhân có thể được phân chia bao nhiêu đồ ăn được quyết định bởi sự đóng góp của người đó nhiều hay ít.

Hôm qua hắn bắt được một con lợn rừng lớn cho nên được chia khá nhiều thịt, mà hôm nay hắn vẫn luôn ở bên cạnh cô nên không có đi săn thú, vì vậy thức ăn được chia rất ít.Một hai kí thịt đối với người bình thường mà nói thì chắc chắn sẽ đủ ăn, nhưng mà tối hôm qua chính mắt cô nhìn thấy một mình Dương ăn hết năm kí thịt nướng.



Với dạ dày của hắn mà nói thì số thịt ít ỏi bây giờ chắc chắn không đủ để ăn.Trong lòng Lâm Diệp cảm thấy có hơi áy náy, nếu không phải là để giúp cô thì Dương cũng không cần phải đói bụng, hơn nữa hắn còn nhớ chia thịt cho cô ăn nữa.Dương cầm lên hai trái cây đưa cho Lâm Diệp: “Cô không thích ăn thịt cho nên tôi đem trái cây về nhiều một

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-vien-co-chung-dien-ky/4388600/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.