Trì Lâm dần lấy lại bình tĩnh giữa những tràng pháo tay kéo dài. Ánh mắt anh vẫn còn chút sững sờ.
Tạ Tri Ý lại chơi đàn piano hay đến vậy? Cô đã luyện tập từ khi còn ở quê à? Anh đã từng thấy những người dân ở cái làng nhỏ bé đó, họ chẳng có vẻ gì là sẽ mua đàn piano cả... Vậy mà cô lại chơi hay như một nghệ sĩ chuyên nghiệp.
Trì Lâm nhìn Tạ Tri Ý đang khẽ cúi chào trên sân khấu, anh cảm nhận rõ ràng sự tỏa sáng của cô.
Không biết vì sao, cảm giác lần đầu tiên gặp cô lại trào dâng trong lòng anh. Cảm giác như chưa từng quen biết, nhưng lại như cuối cùng đã gặp được người mình tìm kiếm, khiến trái tim anh...
– Mình bị làm sao thế này? – Trì Lâm nghĩ thầm.
Nhưng khi anh quay đầu lại, thấy Trì Hướng Dương thậm chí còn bất ổn hơn anh.
"Trời ơi! Quá đỉnh! Đỉnh của chóp!"
"Chị Ý, em yêu chị!"
"..." Trì Lâm im lặng hai giây, rồi chợt lo lắng. Anh còn một năm nữa là tốt nghiệp, còn Trì Hướng Dương thì còn ba năm. Chuyện này... làm sao bây giờ?
Kết quả cuộc thi không nằm ngoài dự đoán, người chiến thắng là Tạ Tri Ý.
Giám khảo hết lời khen ngợi Tiết Tri Ý, thậm chí còn chủ động tìm cô để nói chuyện, hỏi cô có muốn hợp tác không.
Hiệu trưởng đích thân trao giải, cùng với phần thưởng là 10.000 USD. Tạ Tri Ý vui vẻ nhận lấy vì cô đã kiểm tra số dư trong tài khoản thật sự đang rất cần tiền. Có vẻ như dùng nghề cũ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-truyen-nguoc-nu-chinh-ket-doi-cung-phan-dien/4702570/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.