Edit: Yann 
Beta: Kim Hằng 
--- 
Ban đêm, nhiệt độ bên ngoài vẫn còn khá thấp, hơn nữa ánh trăng lành lạnh chiếu trên người làm cảm giác lạnh lẽo tăng thêm vài phần. 
Thiếu niên khí chất lạnh lùng đứng trên hành lang, trong ánh mắt tràn ngập sự dịu dàng. 
Tư Cẩn hỏi Cố Nguyễn: "Bánh kem làm thế nào rồi?" 
Cố Nguyễn nhớ đến hiện trường nhà bếp lại nghĩ tới lòng trắng trứng vẫn chưa đánh bọt được, vẫn còn mạnh miệng nói: "Sắp thành công rồi." 
Tư Cẩn cong môi, trong mắt tràn đầy ý cười: "Vậy chờ anh trở về sẽ nếm thử bánh của em nhé?" 
"Vài ngày nữa, anh sẽ trở về." Tư Cẩn nói tiếp. 
Cố Nguyễn vội cầm điện thoại trên tay vẫn còn dính bột mì chưa kịp rửa. 
Nghe vậy, cô có chút vui vẻ: "Được nha, anh đi đã mấy ngày rồi, ông ấy còn chưa cho anh về." 
Cố Nguyễn lẩm bẩm, Tư Cẩn đột nhiên nghĩ đến cái gì, ngữ khí phức tạp nói: "Nguyễn Nguyễn, ngày mai ông ấy muốn đưa anh đi Nam Sơn tế tổ." 
Cố Nguyễn ngây người, chuyện tế tổ này đời trước không được anh nhắc tới, nhưng từ lúc cô sống lại, mọi chuyện hoàn toàn khác kiếp trước mà cô cũng không để ý lắm. 
Cô chỉ hỏi: "Làm sao vậy bảo bảo, không muốn đi sao?" 
Tư Cẩn mím môi, chưa nói tới có muốn đi hay không, chung quy vẫn có điểm tò mò. 
Anh nhớ rõ, lúc anh hôn mê tiến vào mộng cảnh kia, từ đầu đến cuối anh đều không được phép tiến vào từ đường ở Nam Sơn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nien-thieu-cua-ban-trai/1301383/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.