Edit: Yann
Beta: Kim Hằng
----
Công ty bên kia của Tư Cẩn gặp vấn đề nên anh phải thức cả đêm để giải quyết, chẳng mấy chốc nữa trời sẽ hửng sáng, anh nhanh chóng sửa soạn chuẩn bị lên máy bay.
Anh có một căn bệnh nhỏ, trên máy bay có rất nhiều người anh không tài nào ngủ được dù rất mệt, đại khái là do không có cảm giác an toàn.
Chờ ra khỏi sân bay, nhìn thấy cô gái nhỏ đang tươi cười, cơn buồn ngủ luôn áp chế bỗng nhiên tuồn ra.
Lúc trở về là tài xế chú Ngô của Cố gia chở nên Cố Nguyễn và Tư Cẩn ngồi ở ghế sau. Bây giờ Cố Nguyễn ngồi gần mới phát hiện quầng thâm mắt rõ ràng trên làn da trắng nõn của Tư Cẩn, vừa muốn mắng anh một trận, Tư Cẩn đã dựa vào vai cô ngủ mất rồi.
Khuôn mặt đang ngủ yên tĩnh ôn hòa, khóe môi cong lên như có như không.
Cố Nguyễn nhẹ giọng nói: "Chú Ngô, tắt nhạc đi để anh ấy ngủ một lát."
Từ sân bay tới Cố gia cách một quãng xa, thấy Tư Cẩn vẫn đang an tĩnh ngủ, Cố Nguyễn cũng dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần, chú Ngô còn tưởng hai đứa trẻ đã ngủ, quay đầu nhìn thẳng tiếp tục lái xe.
Xe phía trước đột nhiên dừng lại, chú Ngô phanh gấp, Tư Cẩn vốn chỉ hơi tựa lên vai cô thiếu chút nữa thì đụng vào ghế trước.
Cố Nguyễn sốt ruột, dùng tay giữ anh lại, kết quả lại đem mặt anh ấn lên trên... ngực cô.
Cô có thể tinh tường cảm nhận hô hấp ấm áp của anh.
Chú Ngô xoay người quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nien-thieu-cua-ban-trai/1301371/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.