Edit: Kim Hằng
----
Dần dần vào những ngày nóng nhất trong năm, Cố Nguyễn đời này vẫn chưa định cư ở thành phố B, cơ thể còn chưa kịp thích ứng với nhiệt độ cao ở đây, sau buổi trưa người cô như héo úa, cô giáo đang đi sửa đề thi nên cho lớp tự học, cô ghé vào trên bàn, chưa làm được hai đề thì đã nhễ nhại mồ hôi.
Tư Cẩn ngồi ở bên cạnh dường như không bị quấy rầy, cả người anh vẫn mát lạnh, đến một chút mồ hôi cũng không chảy ra.
"Bảo bảo, anh có nóng không?" Cố Nguyễn uống một ngụm nước sôi để nguội, "Anh nói xem sao phòng học lại không gắn điều hòa?"
"Anh không sao, anh đã quen rồi, hơn nữa thời tiết hiện giờ còn chưa đến lúc nóng nhất." Tư Cẩn nâng tay lau mồ hôi cho cô, biểu tình có chút lo lắng: "Em sợ nóng như vậy, nếu như lại nóng hơn thì làm sao đây?"
Hai ngày nay thời tiết đều nóng nực, buổi trưa bọn họ không về nhà mà ăn ở căng tin của trường, Cố Nguyễn không ăn uống gì, vốn dĩ đã gầy mà bây giờ lại càng gầy hơn.
Cảm nhận được nhiệt độ từ ngón tay của Tư Cẩn, mắt Cố Nguyễn sáng lên, cả người dựa vào anh, gương mặt và hai bàn tay nhỏ dán vào cánh tay để trần của anh.
Cô vẫn đang nói chuyện, hai má phồng lên: "Bảo bảo, người của anh thật mát mẻ! Không lẽ đúng với người xưa thường nói – băng cơ ngọc cốt?"
Gần đây cô hay thường trêu chọc anh, anh ăn nói vụng về nên chưa bao giờ nói lại cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nien-thieu-cua-ban-trai/1301358/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.