Câu trả lời quá mức thẳng thắn thường làm cho đối phương hết sức bất ngờ và bị động, điển hình lúc này phe bảo thủ đang lăm lăm vác đao ra trận bỗng nhiên cảm thấy chiêu thức mình đã chuẩn bị như đánh vào không khí vậy.
- Khụ khụ.. Vậy Trần gia nhà các ngươi dám tự làm diêm điền diện tích bao nhiêu? Kiếm lợi như thế nào?
Tự Đức cũng không khỏi phát sặc với câu trả lời của Diêu thiếu, nên đành phải khụ khụ che lấp rồi tiếp tục diễn vở kịch dọa nạt một phen.
- Dạ thư thánh thượng, thần có làm một chút chỉ có tầm trên ba ngàn mẫu gì đó (đơn vị mẫu lúc này thời Nguyễn là lấy Trung kỳ làm quy chuẩn 1 mẫu = 4.970 m²). Thu hoạch cũng khá một chút nhưng mà nhà thần tiêu pha hết rồi, giờ đây thần nghèo một nghèo hai trắng rất là đáng thương.
- Hả khanh nói cái gì, hơn ba ngàn mẫu diêm điền? Mà khanh không được xưng là… mà thôi… chuẩn cho Tân Nguyên được đặc cách xưng thần. Tân Nguyên nói xem nhà khanh làm muối đến ba ngàn mẫu thì thu hoạch ít nhất cũng là năm đến bảy ngàn quan một tháng. Làm sao nhà khanh có thể tiêu hết số tiền như vậy.
Không hổ là Tự Đức chăm chỉ việc dân, không ngờ ông ta có thể “nắm rõ” thu nhập của các ngành nghề đến như vậy. Nhưng sự thật thì Tự Đức chỉ nắm được thu nhập các ngành thông qua các con số báo cáo hàng năm mà thôi. Mà những con số này đã bị Hộ Bộ, Quan địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nguyen-hon-quan-phiet/3130031/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.