Cung Trường Ninh cuống cuồng tổ chức phòng thủ bảo vệ nhị thánh. Nhưng họ chưa kịp tổ chức xong tuyến phòng thủ thì sĩ quan Thân binh của Quang Cán chạy vào báo tin.
- Thưa thái thượng hoàng, thánh thượng. Trần tướng quân đang đích thân ngăn địch bên sông hào của Kỳ Đài. Ông ta không thể đến đây nên cử thuộc tướng đến báo cáo.
Tự Đức gật đầu ý bảo hắn nói tiếp.
- Trần tướng quân nói thế địch quá mạnh, đối công là không được, chỉ có thể đánh du kích, nhưng đánh du kích thì phải phân tán binh lực và không cho địch nhân biết chủ lực mà tập trung vào. Nếu thánh giá vẫn còn ở Kinh thành thì đó sẽ là mục tiêu tập trung của địch. Trần tướng quân sẽ không đánh theo lối du kích được.
Trần Quang Cán nói rõ ra luôn, bố muốn tản ra đánh trên đường phố, nhưng nhị thánh ở trong kinh thành là cái mục tiêu chói mắt. Quân Pháp chẳng thèm dây dưa mà xông lên cướp nhị thánh thì coi như là Đại Nam thất trận, vậy nên ý là Tự Đức cùng Tân Tri mau biến đi đừng làm phiền Quang Cán đánh giặc.
- Được Trẫm di giá ngược phương bắc, một ngàn tinh binh cần cho đánh giặc nên Trẫm không cần chỉ cần vài trăm người đi theo là đủ.
Tôn Thất Cúc bỗng nhiên nhảy ra.
- Thái thượng hoàng, còn quốc khố và nội khố.
Tự Đức khoát tay kiên quyết.
- Thân nhẹ người nhẹ đi nhanh, nội khố, quốc khố vận không được. Nếu Trần tướng quân đánh thắng trận thì Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nguyen-hon-quan-phiet/3129960/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.