12 giờ trưa ngày 7 tháng 2. Quân hải tặc do Quang Cán chỉ huy ngăn chặn Pháp tại thành Nam cũng rơi vào tình trạng kiệt sức. Một đêm thức trắng bắt bớ khắp kinh thành cũng hoa không ít sức lực. Nhưng nói đến thức đêm thì quân Pháp cũng thức vậy. Tuy đánh nhau xung trận thì não bộ sẽ kích thích tuyến thượng thận sinh adrenalin gây cảm giác hưng phấn, không buồn ngủ, kích thích. Nhưng đó cũng là vắt tiềm lực con người mà thôi. Đến lúc này cả phe tấn công lẫn phe phòng thủ đã rơi vào kiệt sức mà không thể tiếp tục chiến đấu nữa. Họ đã quần nhau mấy tiếng đồng hồ để tiến lên từng con phố hay tranh dành nhau từng điểm phòng thủ. Công việc này cực kì tốn sức và mất nhiều năng lượng.
Quân Pháp tại phía Nam đã tiến được 1,5 km nên còn cách Hoàng Thành không xa. Quân Pháo tại cửa Nam thảm hơn, họ và quân Quang Cán dằng co nơi này mà không tiến được bước nào mặc dù Hoàng thành nằm ngay trước mắt họ. ( Hoàng thành nằm lệch phía nam của thành ngoài Vauban, Bức tường Hoàn thành và thành ngoài Vauban chỉ cách nhau 200m mà thôi).
Nhưng lúc nghỉ ngơi thì mới lộ ra rằng lợi thế phục hồi thể lực của quân A nam tốt hơn. Thứ nhất quân Đại Nam đánh trên sân nhà, chết độ cấp dưỡng tốt. Sau lưng họ là 3 ngàn Kinh quân chạy lon ton lo thương binh, ăn uống nước nôi. Còn 5 ngàn quân của Pháp là cô quân. Họ phải tự làm tất cả mọi thứ. Nên nhớ tiểu hạm sức trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nguyen-hon-quan-phiet/3129957/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.