2 giờ sáng ngày 15 tháng 4, một đám người da đen nhẻm thậm thụt nơi cánh rừng thưa bên cạnh tuyến đường sắt nối liền hai thanhg phố Manila và Batagas.
- Thuốc nổ, tốt, chờ đùng giờ, nổ.
Người nói chuyện là một tên thổ dân người Phillipppine, dù là trong bóng tối nhưng vẫn có thể thấy được hàm răng đen nhẻm dang cười của hắn. Tên này nói tiếng anh một cách miễng cưỡng từng chữ một ngắt quãng nhưng ghép lại thì vẫn có thể hiểu nghĩa một hai.
- Tốt lắm, chờ.
Đáp lại hắn cũng là một giọng tiếng anh lơ lớ, cũng ngắt quãng y chang như vậy. Nhưng người nói chuyện không phải là bản địa Phillippine mà là một sĩ quan quân đội Vạn Ninh. Ko Pulaco đủ phách lực, ông không những mời những sĩ quan Đại Nam huấn luyện binh sĩ của ông tầm còn quyết tâm “thuê” họ lâu dài để chỉ huy các nhóm nhỏ chiến đấu của Phillippine. Những “du học sinh” của Philllippine đã tốt nghiệp khóa đào tạo pháo binh ngắn hạn cấp tốc và trở về đảo Cabra 4 ngày trước đây. Tất nhiên Ko Pulaco đã hỏi rất kĩ càng những chiến sĩ đã đi Đại Nam học tập này về tình hình đất nước Châu Á cường đại kia. Và cuối cùng Ko Pulaco đưa ra một kết luận, nếu Đại Nam muốn đánh chiếm Phillippine như người Tây Ban Nha đã và đang làm thì đó là chuyện mà ông cản không nổi.
Chính vì vậy dù có lấy vị tướng quân kia làm con tin để Đại Nam rút quân lầ này nhưng họ có thể quay trở lại bất kì lúc nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nguyen-hon-quan-phiet/3129936/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.