Nói đến tình hình Thái Nguyên ( chỉ dung 8 tỉnh miền bắc với thủ phủ là Thái Nguyên) có bất ổn hay không thì có thể diễn tả một câu đó là ổn định vô cùng. Sau Hòa ước Nhâm Tuất thì người Pháp cũng khá tuân thủ chặt chẽ các quy định đã kí trong bản hòa ước 18 điều đã nêu trên. Người Pháp bắt đầu thiết lập một chính quyền bù nhìn họ Lê tại Thành Hà Nội. Nhưng khốn nạn ở chỗ đó là ở đất Thăng Long nếu giơ cao ngọn cờ cựu tộc Lê triều lại có sức hiệu triệu rất lớn, chẳng quá bao lâu mà chính quyền nhà Lê bù nhìn kia lại có thể xây đựng bộ máy hành chính đầy đủ cho 3 tỉnh Hà Nội, Nam Định, Thái Bình, và phân nửa Thanh Hóa.
Nói thật ra ai cũng có thể hiểu được chính quyền bù nhìn kia không hề có một chút quyền lực thực tế nào. Nhưng sức hiêu triệu lại khiến cho tình hình dân phong trào quần chúng đứng lên chống Pháp tại ba tỉnh Bắc bộ kia không hề có chút khởi sắc nào. Ngược lại với đó quân Pháp không biêt từ đâu đào ra được một kẻ tên Lê Duy Doãn tự xưng là hậu duệ hoàng tộc Lê triều. Sau đó các quan viên cũ tại Ba tỉnh nếu có tư tưởng không chống đối Pháp hoặc những người có tình cảm với nhà Lê tại Thăng Long, Nam Định, Thái Bình lại hô hào người dân không nên chống lại Tân chính Phủ.
Chiêu này của người Pháp độc gấp trăm lần cách họ thiết lập chính quyền đô hộ tại Nam Kỳ vào những năm 1857-1862.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nguyen-hon-quan-phiet/3129913/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.