Quân Nam xứ Wietze chỉ tiến tới khoảng 800 trước doanh địa quân Saxony mà oanh tạc cùng bắn tỉa thôi. Họ hoàn toàn không có ý tứ đánh lấn thêm chút nào. Nói chung mỗi ngày đều có đọ pháo và thương vong. Thường là pháo binh Saxony thay đổi trận địa sau đó oanh kích một lượt vào các chiến hào của quân xứ Wietze đang dần dần bò lan trên mặt đất mà cuốn lấy họ. Tiếp theo đó là đại bác xứ Wietze tìm được mục tiêu sau đó ầm ầm khai hỏa tấn công vùi lấp trận địa pháo Saxony buộc họ phải rút lui. Tiếp theo là pháo cối của quân xứ Wietze nổ vang bắn từng đầu đạn 24 pound tới tấp vào doanh địa của Saxony. Nhưng thủy chung có diễn biến ra sao thì quân xứ Wietze vẫn không tiến thêm một bước nào kể cả những thời điểm quân Saxony đã bị buộc lùi khỏi trận địa một đoạn dài.
Nói dỡn a, Diêu thiếu không có ngu, vũ khí mạnh nhất của lính tây dương là xung phong trận địa. Quân Saxony đến tận 9000 quân lại là các lão binh theo một nghĩa nào đó. 800m là khoảng cách an toàn nhằm đối phó với một cuộc xung phong quy mô. Lại gần hơn thì khác nào là tự sát, 3500 quân của Diêu thiếu nói cho cùng vẫn là các tân binh. Những ngày qua đùng đoàng đấu súng từ xa hay nấp trong hầm cá nhân tránh pháo thì hiệu quả đấy. Nhưng để 3500 người này lao lên cận chiến với lưỡi lê và vật lộn thì không đủ nhét kẽ răng cho quân Saxony. Chính vì lý do này mà Diêu thiếu quyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thoi-nguyen-hon-quan-phiet/3129894/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.