Nghĩ là làm Linh Lan tháo giày cùng vứt chiếc áo choàng chắn nắng trên người đi, nàng bước nhẹ xuống dòng suối, Vương Lạp thấy Linh Lan đi xuống nước thì vội vàng chạy lại rồi hô gọi “Lan nhi nàng đang làm gì vậy, nguy hiểm lắm đó, mau lên bờ đi” nói xong cũng không đợi Linh Lan trả lời trực tiếp nhảy xuống đi tới bên cạnh Linh Lan, tay cầm cổ tay nàng muốn léo nàng lên bờ.
Linh Lan thấy Vương lạp muốn kéo mình lên thì vội nói “đừng, ta đang muốn bắt cá, lâu rồi ta chưa có ăn cá, ở đây nhiều cá như vậy, nước cũng không sâu, ta sẽ không sao” ,”huynh đừng lo cho ta, mau để ta bắt cá chút nữa còn làm đồ ăn”.
“Nàng muốn bắt cá có thể nói với ta, đừng tự ý một mình xuống nước bắt cá, ở đây nước nông nhưng ra xa chắc chắn sẽ có nguy hiểm, nàng mau lên bờ đi, bắt cá để ta lo là được” Vương Lạp nghe Linh Lan nói muốn ăn cá, giọng nói có chút nuông chiều, tay nâng nàng để nàng có điểm tựa lên bờ.
Lâm Y và hắc điểu kia cũng chạy đến chỗ hai người, Lâm Y thấy Linh Lan không có việc gì thì thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt có chút bất lực giống cái nhỏ này chỉ hơi không để ý chút là lại làm người khác lo lắng, chạy đông chạy tây thật là giống một đứa trẻ nhỏ. Tuy vậy ánh mắt Lâm Y có chút nuông chiều nhìn nàng, đưa tay ra đỡ nàng lên bờ, miệng không ngừng hỏi han.
“nàng có sao không, lần sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-the-thu-ta-co-he-thong-lac-09/2823860/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.