Sau khi dùng bữa xong thì Khiết Anh về phòng nằm suy nghĩ: “Không ngờ mình lại cứ như vậy mà lại xuyên không đến thế giới này. Ở thế giới đó mình đã ba mươi tuổi và đang có trong tay thành tựu mà mình tạo ra, vậy mà giờ đây mình lại thành cô bé mười lăm tuổi. Haizzz!” Đang than trời trách đất thì Khiết An mở cửa đi vào.
Cô chạy nhanh đến giường của nàng tươi cười nói: “Tỷ tỷ, chúng ta ra hậu viện dạo được không?”
Nhìn Khiết An với gương mặt hớn hở nàng cũng không nỡ từ chối nên mỉm cười rồi cùng với cô đi ra ngoài hóng gió. Cả hai ngồi xuống bàn đá được đặt dưới gốc hoa lê to lớn, xung quanh lối đi trồng một dãy phong đỏ rực tựa ánh mặt trời hoàng hôn, xen vào đó là màu hồng nhạt của hoa đào kết hợp với màu trắng của hoa lê khiến khung cảnh như cầu vồng bao trùm cả Cao phủ. Bên dưới là một thảm cỏ xanh mượt mát lạnh với đủ loại hoa đầy màu sắc tựa như tấm thảm trải dài nơi hậu viện.
Khiết An dìu nàng ngồi xuống, vẫn không quên khoát lên vai nàng tấm áo choàng lông ấm áp. Khiết Anh ngước lên nhìn cô mỉm cười: “Cám ơn muội An An.” Cô ở thế giới đó vốn là con một nên giờ có thêm em gái khiến nàng rất vui hơn nữa cô bé này lại rất ngoan ngoãn còn luôn chăm sóc và bảo vệ nàng từng chút một nên nàng càng quý yêu hơn.
Khiết An tuy hơi ngạc nhiên vì lúc trước tỷ tỷ thường gọi cô là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thay-nguyet-lao-se-duyen/2794048/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.