Sau khi được cung nữ dẫn về cung điện thì Thế Bảo cho lui còn bản thân thì cùng hai cận vệ đi dạo xung quanh, vì
Túy Hoa cung và Vĩnh Ninh cung khá gần nhau nên Thế Bảo nhìn sang vô tình nhìn thấy bốn vị nữ nhân đang đứng trước tẩm điện dường như đang trò chuyện rất vui vẻ, bỗng dưng ánh mắt y chạm đến nữ nhân gương mặt xinh đẹp, nụ cười ấm áp như nắng xuân khiến tim y bất giác gia tăng nhịp đập theo.
Thế Bảo rảo bước đi qua định bắt chuyện thì có một nữ nhân mỹ mạo như hoa bước đến giơ tay ngăn lại còn ba người kia vội xoay lưng đi nhanh vào tẩm điện.
Khiết Anh biết thế nào y cũng sẽ thấy nên sớm sắp đặt mình, Vĩnh Ninh, Khiết An và A Tuyết đứng trước sân để trò
chuyện. Thấy y đi qua Khiết Anh ra hiệu cho Khiết An và Vĩnh Ninh đưa A Tuyết vào trong đóng cửa còn mình thì cản bước chân Thế Bảo lại.
Khiết Anh khẽ hành lễ với y rồi nói: “Thái tử! Đây là cung của công chúa, thái tử không được vào trong đâu ạ!”
Thế Bảo nghe vậy thì dừng bước rồi khẽ hỏi: “Bản thái tử thất lễ rồi, xin cô nương lượng thứ. Nhưng ta có điều muốn hỏi không biết có thể hỏi cô nương không?”
Khiết Anh thừa biết y muốn hỏi gì nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra ngạc nhiên đáp: “Có gì xin thái tử cứ hỏi! Nếu biết tiểu
nữ sẽ giải đáp ạ!”
Thái Bảo đưa mắt nhìn về cánh cửa đã đóng chặt nói: “Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thay-nguyet-lao-se-duyen/2793957/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.