Tử Hàn với đầu óc rối bời, đôi môi run run cất lời: “Khiết Anh, sao lại làm vậy?” Giọng nói trầm ấm pha chút đau xót cất lên khiến Khiết Anh có chút ngỡ ngàng, Là tên Hàn mặt lạnh này vừa mới hỏi à? Hắn bị đánh và đầu sao? Nhưng cơn đau không cho nàng có cơ hội hỏi những vấn đề này, cơn đau cứ như muốn lấy đi mạng nhỏ này của nàng vậy, Tử Hàn thấy nàng cứ nhăn mặt đau đớn thì càng lo lắng, hắn lên tiếng: “Trả lời bổn vương, tại sao lại làm vậy?” Tính chất câu mang ý hỏi nhưng với giọng điệu trầm thấp lại giống như đang cầu xin hãy mau trả lời cho hắn biết vì sao nàng lại liều mạng đỡ thay cho hắn một chưởng đoạt mạng như vậy.
“Phụt”- Một ngụm máu tanh nồng lại bị nàng phun ra khiến nỗi lo lắng của Khiết An và Tử Hàn tăng thêm một bậc. Khiết Anh khó khăn mở miệng thều thào: “Là vì…là vì tôi không muốn….thấy ai bị thương……tôi …..tôi không…..hề
vô dụng.” Nói xong thì nàng cũng dần mất đi ý thức, đôi mắt to tròn lấp lánh khẽ khép chặt càng làm cho lòng Tử Hàn đau như ai cắt xé vậy. Tử Hạo và Lâm Mặc cũng sợ hãi lo lắng nhưng vẫn phải tập trung vào cuộc chiến không được phân tâm, Khiết An cũng hoảng hồn khi thấy Khiết An lim đi, miệng la lớn: “Tỷ tỷ!!”
Cô quay sang nhìn bọn sát thủ bằng ánh sắc lạnh như hổ đói rình mồi khiến đám sát thủ có chút ớn lạnh, Khiết An siết chặt thanh kiếm trong tay, lời nói khẽ rít qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thay-nguyet-lao-se-duyen/2793892/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.