Trương Hiểu Dung tranh thủ kéo Mộc Dương một cái, bảo cô đừng nói nữa.
Mộc Dương cũng biết dừng đúng lúc cho nên trốn ra sau lưng Trương Hiểu Dung, nhếch miệng cười Mộc Hoan.
Mộc Dương phát hiện ra thì ra mình còn thù rất dai.
Kỳ thực Mộc Hoan cũng còn là một cô bé, tuổi hãy còn nhỏ, thế nhưng cô không thể nào khoan dung độ lượng cho được, cũng không thể tự thuyết phục mình rằng đối phương còn nhỏ cần khoan dung hơn.
Đối phó với dạng trẻ hư đốn này, cách tốt nhất là ăn miếng trả miếng!
Lúc này Mộc Hoan bị Mộc Dương cười nhạo khiến cho cô ta có một dự cảm không lành.
Sau đó cô lại nhìn phản ứng của Trần Xuân Hoa.
Cô theo tiềm thức trốn vào đằng sau lưng Trần Xuân Hoa.
Sau đó cô bám chặt vào áo của Trần Xuân Hoa có chút bất an kêu lên: “Mẹ!”
Trần Xuân Hoa sống c.h.ế.t cũng muốn bảo vệ Mộc Hoan nên không chút do dự nói: “Mẹ, việc này không được, con không đồng ý.”
Những người khác thì thôi đi, nhưng chỉ duy nhất có Trương Hiểu Dung đột nhiên cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy cách phản ứng của Trần Xuân Hoa.
Thái độ như vậy của Trần Xuân Hoa cũng khiến người nhà họ Vương có chút không vui.
Nhưng vẫn không nói gì.
Dương Thục Phương trợn mắt nhìn Trần Xuân Hoa một cái rồi nói: “Khi nào chuyện này đến lượt con quyết định hả?”
Trần Xuân Hoa lập tức nhảy dựng lên như mèo bị dẫm đuôi mà lớn tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576240/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.