Thái độ này của Mộc Dương rơi thẳng vào tầm mắt Dương Thục Phương. Bà ta lập tức quát to: “Mày đúng là có mẹ sinh không có mẹ dạy! Còn dám nhìn như thế nữa tao sẽ móc mắt ra!”
Nói xong, bà ta thuận tay lấy ra một khúc gỗ ở bên tường. Trông như muốn đánh người.
Mộc Dương lập tức giật khỏi tay Dương Thục Phương, sau đó nhìn chằm chằm Dương Thục Phương: “Là muốn đánh cháu đấy à? Không cả thèm hỏi đầu đuôi thế nào đã muốn đánh cháu?”
Dương Thục Phương lập tức bị ánh mắt này của Mộc Dương làm cho chững lại.
Chỉ trong giây lát đó, Trương Hiểu Dung nhân cơ hội đẩy Mộc Dương ra sau lưng mình: “Mẹ, đầu Mộc Dương còn chưa khỏi mà!”
“Mộc Hoan ra tay trước. Nếu muốn đánh bà nội cũng nên đánh chị ấy trước.” Mộc Dương thò đầu ra, nhắc một câu lạnh tanh. Lại liếc sang Mộc Hoan: “Bà nội hỏi xem chị ấy đã làm cái gì đi?”
Mộc Hoan chỉ thẳng vào Mộc Dương: “Nó đánh em con trước!”
“Anh họ tự nhiên nhào vào người con, lau đầy nước mũi lên người con. Con chẳng đẩy ra thì sao?” Mộc Dương đương nhiên không thấy mình sai gì.
Trẻ hư sao phải chiều?
Có điều hiển nhiên là người khác không thấy vậy.
Ngay cả Trương Hiểu Dung cũng tỏ vẻ không hài lòng.
Mộc Dương nhịn không được nở nụ cười tự giễu.
Sau đó, Mộc Hoan còn nói thêm một câu: “Nó không chỉ đánh em con còn lén ăn thịt nữa!”
Nói xong lại chỉ vào Trương Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576225/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.