Măng trúc Mộc Dương dự định mang về phơi khô, còn nấm rễ tre rồi sẽ tự mình ăn.
Măng trúc được Mộc Dương dùng lá trúc lớn gói lại ôm vào trong ngực, sau đó Lôi Hướng Dương chia cho Mộc Dương một ít rau lợn.
Hai người từ từ đi xuống núi.
Mặc dù thân thể này sớm đã quen với công việc đồng áng. Nhưng Mộc Dương vẫn tỏ ra rất mệt mỏi.
Hai quai giỏ đè chặt vào vai, vừa nặng vừa đau.
Bởi vì giỏ đeo quá nặng nên cả người chỉ có thể nghiêng về phía trước để cân bằng trọng tâm.
Lúc này Mộc Dương cuối cùng cũng hiểu tại sao rất nhiều người già ở nông thôn đều bị gù lưng.
Đó chính là bởi vì lúc còn trẻ đã phải làm quá nhiều việc rồi.
Mang vác quá nhiều vật nặng.
Cột sống sớm đã quen với việc bị uốn cong này.
Mộc Dương khẽ thở dài một tiếng, sau đó đặt ra mục tiêu cho mình là kiên quyết không thể trở thành loại người đó! Kiên quyết không thể trở thành một người phụ nữ nông thôn! Kiên quyết phải thoát nghèo và trở thành một người giàu có!
Lôi Hướng Dương nghiêng đầu nhìn Mộc Dương một cái, nhìn thấy bộ dạng Mộc Dương bỗng nhiên tràn đầy ý chí chiến đấu, chỉ cảm thấy bản thân có chút bối rối không rõ Mộc Dương đang muốn làm cái gì?
Dù sao trong ấn tượng của Lôi Hướng Dương thì Mộc Dương là một cô gái rất trầm mặc ít nói, không có triển vọng gì lớn đã hoàn toàn thay đổi.
Nhưng Lôi Hướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576201/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.