Mộc Dương cười trực tiếp hỏi ngược lại: “Nhưng đó là em trai của chị mà.”
“Hơn nữa, đầu của em vẫn còn hơi choáng. Để em trông nhỡ em xảy ra chuyện gì thì làm thế nào?”
Mộc Dương cười cười nhìn Trần Xuân Hoa: “Bác dâu, bác nói xem có phải như vậy không, cháu xảy ra chuyện gì cũng không sao, nhưng Hồng Chiêu không thể xảy ra chuyện gì được.”
Trần Xuân Hoa vốn cũng trọng nam khinh nữ, lập tức trừng mắt nhìn Mộc Hoan: “Bảo con trông em thì làm sao?”
Trần Xuân Hoa cũng coi như thương yêu Mộc Hoan. Nhưng nếu so với Hồng Chiêu thì hoàn toàn không thể so sánh được.
Mộc Hồng Chiêu chính là huyết mạch của Trần Xuân Hoa.
Vậy nên dưới sự trấn áp vô tình của hai người, Mộc Hoan không còn chỗ nào để làm loạn nữa.
Đợi đến khi người lớn trong nhà đều đi hết, Mộc Dương trực tiếp nói với Mộc Hoan: “Dù gì bọn họ cũng không về ăn trưa, buổi trưa em cũng không về đâu, ăn mấy củ khoai lang là được.”
Mộc Dương lại muốn lẻn ra ngoài, Mộc Hoan tức muốn c.h.ế.t gào ầm lên: “Mày dám ra ngoài xem, xem tao có mách lẻo không.”
Mộc Dương cười cười nhắc nhở Mộc Hoan một câu: “Sao em phải sợ chứ, dù sao thì giờ em cũng đã đính hôn cùng với nhà họ, bà nội cũng không quản em nữa đâu.”
Cũng vì lý do này Dương Thục Phương bây giờ đối xử với Mộc Dương dù không được coi là khách khí nhưng cũng tốt hơn ngày trước rất nhiều rồi.
Mộc Hoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576184/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.