Mộc Dương u sầu thở dài: “Tôi không biết bắt mấy con đó.”
Ngưng một lúc, cô nhịn không được mà giả vờ lạnh lùng: “Hơn nữa, số tiền nhỏ này tôi không quan tâm.”
Nói xong, Mộc Dương nhẹ nhàng rời đi.
Nhưng chưa bước được hai bước, cô bị trượt chân trên một hòn đá rồi loạng choạng.
Tiếng cười khanh khách vang lên từ phía sau, Mộc Dương lập tức đỏ mặt.
Mộc Dương thầm thì trong lòng: Lấy oán báo ân.
Không ngờ sau đó cô lại nghe thấy cậu trai nói: “Hôm qua tôi có nghe nói rồi, cô không muốn đính hôn đúng không?”
Mộc Dương sửng sốt một chút, quay đầu lại: "Cậu có cách giải quyết à?"
Mộc Dương thật sự chỉ là tùy tiện hỏi như vậy mà thôi.
Ai có thể ngờ rằng cậu trai lại thực sự gật đầu.
Mộc Dương mở to mắt, không thèm dè dặt mà quay lại ngồi xuống.
Cậu trai nói: "Đừng lo lắng, nếu cô đã cho tôi một ý tưởng như vậy, tôi đương nhiên sẽ phải báo đáp rồi."
Đây là thói quen mà Mộc Dương vẫn giữ từ trước.
Không có tình bạn giữa con người với nhau, tất cả đều sẽ phải quy về lợi nhuận.
Nếu đạt được lợi ích của đối phương, đương nhiên sẽ mang lại cho đối phương những lợi ích nhất định, như vậy thì hai bên mới vui vẻ được.
Thiếu niên giơ cần câu lên, hẳn là cảm thấy Mộc Dương đang nói dối, nhưng cũng không vạch trần, cười nói: “Tôi không cần cô giúp đỡ gì cả, chỉ là tôi thấy cô quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-thon-nu-cat-luc-lam-giau-doi-doi/3576160/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.