Anh ta vừa được thăng chức và đã đến lúc phải đến thăm người lãnh đạo tiền nhiệm của mình.Thầy đã nghỉ hưu, nghe nói thầy đang dưỡng bệnh ở nhà.Đã lâu rồi anh ta không ghé thăm.Nghĩ như vậy, Phó Dương nói: "Đi mua chút lễ vật, tôi tự mình tới cửa bái phỏng sư trưởng Tưởng."Cảnh vệ viên đáp một tiếng vâng.Tưởng gia.Bạn nhỏ Tưởng Cứu đang ăn cơm trong bát không biết vị, đôi chân ngắn nhoáng lên một cái, một chút cũng không ở trạng thái."Bà nội bà nói hôm nay nhị ca ăn cái gì a? Thơm như vậy, bây giờ con còn ngửi thấy.""Bà nội, ăn cơm chiều xong con có thể đi tìm nhị ca chơi không?"Bà Tưởng ở một bên xem Tivi lườm cậu bé một cái: "Mấy giờ rồi, bây giờ người ta ăn cơm cũng nên đi ngủ, con cũng mau ăn xong đi ngủ đi, đêm hôm khuya khoắt quấy rầy người ta không tốt đâu."Ông lão ngồi một bên trên sô pha mặc áo Tôn Trung Sơn nhìn báo tò mò nâng kính lên: "Nhị ca? Nhị ca cái gì?""Ông nội, ông không biết..." Bạn nhỏ Tưởng Cứu đang muốn giới thiệu người anh em tốt vừa kết nghĩa của mình cho ông nội, chuông cửa đã bị người ta ấn vang.Bị ngắt lời, cậu bé bĩu môi.Bà Tưởng đi qua mở cửa, có chút kinh ngạc: "Đây không phải là Tiểu Dương sao, sao lại tới đây."Phó Dương lễ phép chào hỏi: "Chào dì Tưởng, thầy Tưởng có nhà không?"Bà Tưởng: "Có, lão bất tử, tìm ông."Khóe miệng Phó Dương co rút, mang theo lễ vật đi vào.Sư trưởng Tưởng kinh ngạc nhìn Phó Dương: "Tiểu Dương? Sao cậu lại tới đây?"Phó Dương nói: "Con vừa làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599211/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.