Chương trước
Chương sau
Vài ngày sau đó.Tư Vân mang theo tiểu lão đại tiểu lão nhị đến gặp giáo viên chủ nhiệm để nói về việc chuyển trường và làm thủ tục chuyển trường trước.Dù sao cho dù là niên đại này, quá trình nên có cũng phải có.Nhưng không có rắc rối giống như tương lai.Về phần bên trường học, cô lấy được phương thức liên lạc với chủ nhiệm trường tiểu học ngoại ngữ từ chỗ chị Trần.Nói rõ tình huống của hai đứa nhỏ.Chủ nhiệm cũng không biết có phải đối với cô lọc kính quá mạnh hay không, cũng không nói thêm gì, bảo cô cứ việc mang qua.Chu Trạch Đông lớn tuổi một chút, đối phương sợ có ảnh hưởng, cho nên cần tham gia kiểm tra.Tiểu lão nhị thì không cần, bản thân cậu nhóc mới học năm nhất, cùng lắm thì học thêm một năm nữa là được.Mặc dù thủ tục không khó nhưng vẫn phải mất vài ngày mới hoàn thành.Chuyện xảy ra vào kỳ nghỉ đông, sau khi làm xong các thủ tục, Chu Thuật Hoài bên kia cũng tìm được phòng ở.Chu Thuật Hoài về đến nhà, liền đưa cho Tư Vân một đống đồ vật."Giấy tờ nhà đã làm xong, em giữ đi."Chu Thuật Hoài rót một ly nước trà ừng ực uống xong.Tư Vân đưa tay nhận lấy, nhìn thoáng qua, tay run rẩy một cái: "Nhà, giấy chứng nhận bất động sản? Anh, anh trực tiếp mua? Trên người anh còn có nhiều tiền như vậy?" Cái tên này rốt cuộc là tồn bao nhiêu tiền a, ngoại trừ tiền anh cho mình, sau đó lễ hỏi lại mua xe!"Khụ!" Chu Thuật Hoài thiếu chút nữa bị sặc: "Có quan hệ, mấy năm nay cho mượn đi không ít tiền, làm cho bọn họ đều còn đã trở lại, này phòng ở cũng là bằng hữu hỗ trợ tìm, không đáng giá tiền."Chu Thuật Hoài cũng là quân nhân hơn mười năm, nhiều năm như vậy quen biết rất nhiều người, tóm lại là khá phức tạp.Trong khoảng thời gian ngắn cũng nói không rõ ràng với cô.Nhưng anh tuyệt đối không phải là người giấu tiền riêng.Không động tới tiền của cô nhưng mà nghĩ cô giữ tiết kiệm yên tâm một chút.Để tránh ngày sau có cái gì phiền toái.Tư Vân há miệng, người đàn ông này, mạng lưới quan hệ rộng rãi, còn có thể buôn bán, người người đều đối với anh như thiên lôi sai đánh đâu đánh đó.Như một nhà lãnh đạo bẩm sinh.Tại sao thiết lập nhân vật nam chính hoàn hảo này lại trở thành một người đàn ông kết hôn lần hai mà còn không có cảm giác tồn tại chứ?Tư Vân lật đi lật lại xem giấy chứng nhận một chút, thời đại này có rất nhiều người đều không có giấy chứng nhận bất động sản này, chỉ cần cấp trên phê duyệt muốn sửa nhà ở đâu cũng được, nhưng trong thành phố lại không tùy tiện như vậy.Nhà không có giấy chứng nhận, cũng không dám mua, hiện tại coi như là không có việc gì, ngày sau bất động sản trong thành phố tăng giá trị, cũng sẽ xuất hiện rất nhiều phiền toái.Có một cái giấy chứng nhận như vậy, chính là vì an tâm.Cô rất là buồn bực: "Anh có vẻ khá thông minh. Tại sao trước đây thím Lưu không tốt với con, lại gầy đến mức không nhận ra được?"Đây là khen anh hay là mắng anh?"Tôi biết bà ấy sẽ không đối xử tốt với đứa bé, nhưng đúng là không nghĩ tới bà ấy lại quá đáng như vậy." Giọng Chu Thuật Hoài trầm thấp: "Vân Vân, em cho rằng tôi lúc ấy vì sao đều tìm người hỗ trợ chăm sóc đứa bé, còn có thể nguyện ý bỏ ra ba ngàn đồng cho Lâm Tư Tư, gấp gáp kết hôn?"Lúc ấy bà mối giới thiệu, anh chính là nhìn trúng Lâm Tư Tư có học thức, nghĩ có lẽ cô ta không giống những người khác, có thể chăm sóc tốt mấy đứa nhỏ rất không tệ.Nếu không, làm sao có thể có nhiều chuyện xảy ra sau đó như vậy.Tư Vân giật mình, cho nên nói anh cũng biết thím Lưu đối với đứa nhỏ không tốt, cho nên mới muốn nhanh chóng tìm vợ hỗ trợ chăm sóc đứa nhỏ sao? Cho dù cô không chống lại thím Lưu, chỉ cần đối phương đối xử tốt với mấy đứa nhỏ, thím Lưu cũng làm không lâu dài?Nghĩ đến đây, Tư Vân hừ hừ nói: "Xem ra anh rất thích Lâm Tư Tư?""Cô ấy từng học trung học, tôi nghĩ cô ấy sẽ không giống người khác." Chu Thuật Hoài nói: "Trước đây tôi từng kết hôn một lần, đã xảy ra rất nhiều chuyện."Anh rũ mắt, giọng nói cũng tối đi vài phần: "Vân Vân, con người không có cách nào làm được thập toàn thập mỹ."Tư Vân trầm mặc."Chu Thuật Hoài." Cô ngẩng đầu nhìn anh: "Anh nói rất đúng.""Nhưng mà, đều đã qua."Chu Thuật Hoài cúi đầu, nhìn chằm chằm nàng trong chốc lát.Mặt mày lạnh lùng tản đi, giọng nói nhu hòa: "Vân Vân, em nói rất đúng, đều đã qua rồi.""Hai ngày nay thu dọn đồ đạc đi, đi trước thích ứng một thời gian."Tư Vân nói được.Cô lại nhìn căn nhà nhỏ ấm áp của mình, có chút không nỡ: "Em còn tưởng phải ở đây cả đời chứ."Chu Thuật Hoài ngước mắt nhìn căn nhà của mình.Trên mặt cũng hiện lên một tia hoảng hốt.Đúng vậy, anh cũng từng nghĩ như vậy."Chúng ta sẽ trở về."**Ngay khi Tư Vân bận rộn chuẩn bị chuyển nhà đi thành phố Vân Quý Xuyên thì Tư gia, Trương Thúy Mai bỗng nhiên nhận được điện thoại Lâm Tư Tư gọi tới, cùng chồng vội vàng chạy tới ngục giam.......228Trương Thúy Mai và chồng chạy tới cửa ngục giam, trong lòng cũng rất thấp thỏm.Bà ta khẩn trương đi theo chồng: "Ông xã, anh nói xem Tư Tư còn trách chúng ta không?"Từ sau khi bọn họ vì thăng chức mà từ bỏ con gái, Lâm Tư Tư liền hận bọn họ.Sau đó bà ta tới thăm nhiều lần, Lâm Tư Tư cũng không muốn gặp mình.Rốt cuộc là con gái ruột của mình, nháo thành như vậy, trong lòng Trương Thúy Mai cũng rất khó chịu.Bà ta cũng không nghĩ tới, Lâm Tư Tư lại đột nhiên yêu cầu gặp mặt.Trong lúc đó, còn có chút khó tin.Đương nhiên, tình huống lúc đó cũng không trách được bọn họ.Cho dù muốn cứu cô ta cũng không có lòng mà không lực.Nếu Lâm Tư Tư là bọn họ từ nhỏ còn làm ra những chuyện này, cấp trên đã sớm xử phạt bọn họ.Lúc này đây mặt trên cũng là nể tình ở Lâm Tư Tư từ nông thôn trở về, mất đi mười mấy năm, cho nên không có nói gì.Nếu không con cái trong nhà ngồi tù, bọn họ đã sớm bị trách.Cha Tư xụ mặt: "Con bé dám, nếu không là con bé làm sai, có thể rơi vào kết cục này sao, còn có mặt mũi oán chúng ta."Trương Thúy Mai mím môi, nói là đạo lý này, nhưng Tư Tư tốt xấu gì cũng là con gái ruột của bọn họ.Cha Tư nhìn bà ta một cái: "Bà cũng đừng quá nuông chiều nó, chỉ là bà quá nuông chiều nó, nó mới dám cãi nhau lớn như vậy.""Bà xem Vân Vân, chúng ta thường nói nó mấy câu, có khi nào nó dám mắng chúng ta đâu!"Nói tới đây, cha Tư lại hối hận lên.Từ chỗ của Lưu Tùng Tùng biết được Tư Vân muốn làm giáo viên, ông vừa nghĩ đến cô con gái nuôi này, trong lòng liền trào ra hối hận.Đây mới là con gái ruột ưu tú mà ông ta yêu cầu a.Nếu như năm đó không ôm nhầm đứa nhỏ thì tốt rồi, làm sao còn có nhiều chuyện như vậy chứ.Nghe nói như thế, trong lòng Trương Thúy Mai lộp bộp.Chẳng lẽ chồng đang hối hận đem Tư Vân đuổi đi?Lúc này Tư Vân lại phải về thành phố, Tư Tư lại còn phải ngồi tù.Không phải ông ta muốn nhận Tư Vân trở về làm con gái đi?Nếu Tư Vân còn ở nông thôn, Trương Thúy Mai không hề lo lắng.Nhưng mà tình huống bây giờ đã khác.Tư Vân trở về thành phố.Còn trở về theo tư cách là một giáo viên.Hơn nữa quan hệ của Chu Thuật Hoài kia và cục trưởng Lý bọn họ không tồi.Chồng bà ta sẽ làm như vậy, cũng không phải không có khả năng.Vậy Tư Tư của bà ta làm sao bây giờ?Trương Thúy Mai nghĩ con gái ngồi tù thì thôi.Bây giờ còn có thể bị cha ruột vứt bỏ.Trái tim bà ta lập tức tan nát.Cho dù Tư Vân có tốt thế nào, cũng không phải con ruột của bọn họ.Tư Tư sao lại không tốt.Nhưng cũng là máu mủ ruột thịt của chính mình.Không khí nhất thời trở nên im lặng áp lực.Rất nhanh, hai người đi tới phòng thăm viếng.Tuy rằng bọn họ không thể đưa Lâm Tư Tư ra.Nhưng để Lâm Tư Tư ở trong này tốt hơn.Riêng tư vẫn tìm không ít quan hệ.Tiền cũng tốn không ít.Sợ Lâm Tư Tư ở trong tù phải chịu khổ.Nhưng dù tiêu tiền thế nào, đó cũng là ngồi tù.Có thể tốt đến đâu.Nhìn thấy hoàn cảnh bên trong, hốc mắt Trương Thúy Mai vẫn đỏ lên.Con gái mình ở nông thôn đã chịu khổ mười mấy năm.Lúc này thật vất vả mới quen nhau, bây giờ lại phải ngồi tù.Số mạng cô ta sao lại khổ như vậy.Trương Thúy Mai lại không nhịn được oán giận Tư Vân.Nếu như không phải bọn họ không chịu buông tha, Tư Tư cũng không đến mức rơi xuống ruộng đất này.Hai vợ chồng ngồi xuống ghế, chỉ có thể cách thủy tinh nói chuyện với Lâm Tư Tư.Rất nhanh, Lâm Tư Tư mặc một thân áo vải xám, thập phần gầy gò bị dẫn tới.Hai vợ chồng ngẩng đầu nhìn lại, hai người đều ngơ ngẩn.Trước mắt cạo trọc đầu, gò má lõm xuống, người sắc mặt xám trắng là con gái bọn họ Lâm Tư Tư?Nhưng mà chỉ mới mấy tháng không gặp, Lâm Tư Tư từ thiếu nữ mười tám tuổi, trở nên già yếu gầy gò, tiều tụy không chịu nổi.Không có một chút hơi thở thanh xuân.Nhìn thấy hai vợ chồng, Lâm Tư Tư nghẹn ngào."Cha! Mẹ!"Hai người phục hồi tinh thần lại, hốc mắt đỏ tươi nhìn cô ta: "Tư Tư, Tư Tư à, sao con lại biến thành như vậy, ô ô ô, con gái đáng thương của tôi."Nhìn thấy bộ dáng con gái, trái tim Trương Thúy Mai tan nát, giọng nói nghẹn ngào.Bà ta biết nhà tù không tốt, nhưng không ngờ cho dù nhét nhiều tiền như vậy, tìm quan hệ, con gái vẫn bị tra tấn thành như vậy.Lúc này mới mấy tháng a!Cứ tiếp tục như vậy, con gái sợ là phải chết ở chỗ này.Trương Thúy Mai chua xót khó nhịn.Nước mắt Lâm Tư Tư ào ào chảy.Không phải bởi vì hai người đến cảm động, mà là oán hận.Cô ta không nghĩ tới, hai vợ chồng này thật sự vô tình như vậy.Nói không cứu chính mình liền thật sự buông tha.Sau đó mình từ chối gặp mặt với bọn họ, bọn họ liền thật sự không đến.Lâm Tư Tư tức đến hôn mê vài lầnNếu không phải trước hai ngày Lưu Tùng Tùng tới tìm cô ta, co ta cũng không biết.Hai vợ chồng này không chỉ không có ý định cứu cô ta, thậm chí còn định coa quan hệ tốt với Tư Vân!Đơn giản là Tư Vân phải về thành phố.Mọi chuyện hoàn toàn cùng kiếp trước không giống nhau, hoàn toàn toàn thoát ly chính mình khống chế.Trong lòng Lâm Tư Tư cũng luống cuống.Cô ta biết mình và Tư gia tiếp tục cố chấp, không lấy lòng.Mới phản ứng lại đây, chính mình bởi vì phẫn nộ mà trách cứ cha Tư mẹ Tư, dẫn tới bọn họ rất thất vọng với mình.Bản thân hai người là tính cachs ăn mềm không ăn cứng.Hành vi của cô ta chính là hại bản thân mình.Đặc biệt khi nghe được Lưu Tùng Tùng nói, Tư Vân sẽ làm giáo viên.Trong đầu cô ta bỗng nhiên có rất nhiều thứ.Là về tương lai của mình.Ví dụ như bài phát biểu trước đó.Hẳn là tự mình lên sân khấu, sau đó kinh diễm toàn trường.Nếu Tư Vân không đi, cơ hội làm giáo viên này, sẽ rơi xuống trên đầu mình.Sau đó cô ta sẽ tận dụng chỉ tiêu này và cơ hội mà nhà trường trao cho người thân của cô ta vào trường trước để làm hài lòng Lâm gia vốn đã thất vọng về cô ta.Sau đó trong đầu lung tung rối loạn, cô ta phải chải chuốt thật lâu.Đại khái chính là Lâm gia vẫn rất tốt với mình, hai em trai đối với mình vẫn như thiên lôi sai đâu đánh đó.Trong nháy mắt cô ta đều hoài nghi ký ức mình trải qua kiếp trước phát sinh lẫn lộn.Nhưng Lâm Tư Tư đã tìm được mấu chốt.Cho nên là Tư Vân cướp đoạt cơ hội của mình.Dựa theo quan hệ của Tư Vân và Chu Thuật Hoài.Cô nhất định sẽ vì lấy lòng Chu Thuật Hoài, đem cơ hội nhập học này, cho hai đứa nhỏ Chu Trạch Đông và Chu Trạch Hàn.Lâm Phong Lâm Vũ không có tình cảm gì với cô, tự nhiên sẽ bị cô bỏ qua.Nếu cô ta nói chuyện này Lâm gia, tiểu Phong và tiểu Vũ biết được chuyện này.Hai đứa trẻ kia nhất định sẽ vì cơ hội này mà oán hận Tư Vân.Lâm gia nói không chừng cũng biết dụng tâm lương khổ của mình, mà tha thứ cho mình.Nhưng hiện tại cô ta không ra được, không liên lạc được với Lâm gia, chỉ có thể tìm Tư gia hỗ trợ.Sau khi nghĩ thông suốt, Lâm Tư Tư lộp bộp một tiếng quỳ trên mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.