Lâm Tiêu đang ngồi xổm rửa chân heo, liên tục hắt xì hai cái.Chu Thuật Hoài ở một bên đang chặt sườn liếc anh ta một cái."Đại ca, thân thể không thoải mái?" Lâm Tiêu thành thật cười: "Không sao, không sao, tôi lấy vào đưa cho vợ tôi trước."Chu Thuật Hoài khẽ gật đầu, chặt sườn gọn gàng xong rồi cũng bưng vào.Vừa lúc nghe thấy Tư Vân hỏi Chu Tuệ Tuệ bọn họ như thế nào không hài tử sự tình. Lâm Tiêu bước vào, hai người phụ nữ lập tức im lặng.Tư Vân quay đầu quan sát anh trai cô, thấy anh ta cao nhưng gầy.Cũng không biết có phải làm quá nhiều việc hay không, gầy gò vô cùng.Cộng thêm làn da ngăm đen, giống như một cái cột điện.Chẳng lẽ là quá hư?Xem ra anh trai cô cũng phải bồi bổ a.Phía sau Chu Thuật Hoài liền nhìn thấy ánh mắt này của cô.Không biết tại sao, rất quen mắt.Anh ho khan một tiếng, nói: "Vân Vân, sao em lại vào đây?"Tư Vân thu hồi ánh mắt, nhìn về phía anh: "Mấy bác gái kia rất quấn người, còn không bằng vào nấu cơm."Chu Thuật Hoài nghĩ thầm cũng đúng, cô luôn ghét phiền phức.Anh đặt sườn xuống, ngồi xổm xuống, Tư Niệm bưng hành gừng tỏi tới nói: "Ướp một chút, cho bớt mùi tanh."Chu Thuật Hoài khẽ gật đầu, đưa tay nhận lấy, kéo ghế bên cạnh cho cô, còn mình ngồi xổm: "Hiếm khi tôi không đến trại, em nghỉ ngơi thêm một lát." Nói xong, anh cúi đầu và bắt đầu làm việc nghiêm túc.Tư Vân không khách khí ngồi xuống.Chiếc ghế đẩu là một chiếc ghế đẩu bằng gỗ có vật tựa vào phía sau nên cô ngả người ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599201/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.