Tư Vân nhướng mày, hỏi: "A? Anh mới cắt tóc?"Chu Thuật Hoài: "..."Thấy người đàn ông ăn mệt, trong lòng cô cười trộm.Chu Thuật Hoài mím môi, nhìn cô một lúc lâu.Trong đôi mắt đen lóe lên tia bất đắc dĩ.Tiếng nói tựa như mang theo vô hạn lưu luyến triền miên: "Vân Vân."Tư Vân chớp chớp mắt, bổ thượng một câu: "Khó trách hôm nay trông anh đẹp trai thế nào."Chu Thuật Hoài không lên tiếng trả lời, nhìn cô một lát, thu hồi ánh mắt, mím môi, đưa tay mang theo đồ vật trên mặt đất đặt vào cốp xe.Động tác có chút chậm chạp.Tư Vân xem cười nở hoa, được, này lão nam nhân, cư nhiên còn thẹn thùng.Mấy đứa nhỏ xem không hiểu, tiểu lão nhị ôm quà mình chuẩn bị đi theo, còn hỏi: "Cha, cha cắt tóc chưa, con cũng muốn cắt tóc, sao cha không dẫn con đi cùng.""Cha, tóc của cha ngắn như vậy, còn cần cắt sao?""Cha không nói, con cũng chưa nhìn ra đâu."Chu Thuật Hoài: "...."**Xe chạy về phía thôn Lâm gia.Lần đầu tiên đến, hai người là đi bộ tới.Lần thứ hai đến, Chu Thuật Hoài chạy xe máy tới.Lần thứ ba đến, Chu Thuật Hoài láy xe hơi nhỏ.Các thôn dân: "..."Người khác nửa năm giống như vượt qua ba thế kỷ.Mà bọn họ vẫn dậm chân tại chỗ.Trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết là người ta phát triển quá nhanh, hay là chính bọn họ phát triển quá chậm.Chu xưởng trưởng mua xe hơi nhỏ, làng trên xóm dưới còn có ai nhàn rỗi không có việc gì, chạy tới thôn Hạnh Phúc nhìn lén qua.Tuy rằng mọi người không hiểu xe, nhưng cũng biết nhãn hiệu này, Santana.Dấu hiệu của người giàu.Lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599193/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.