Tư Vân mua quá nhiều đồ, toàn là nhu yếu phẩm mùa đông, chỉ mua quần áo thôi đã tốn rất nhiều tiền.
Sau khi chạy loanh quanh cả buổi chiều, cuối cùng cô cũng mua được đủ thứ cần mua.
Cô nhìn đồng hồ, cũng không còn sớm.
Cô dự định tìm một địa điểm ăn uống gần đó để đợi Chu Thuật Hoài đến đón.
Oánh Oánh mệt mỏi dựa vào người cô mà ngủ, ngáy nhỏ.
Ngược lại tiểu lão đại tiểu lão nhị còn giống như đánh máu gà, ôm quà trong tay không buông tay.
Tư Vân đang muốn dẫn bọn họ đi ăn, đột nhiên sau lưng vang lên một giọng nói đắc ý trào phúng: "Ơ, đây không phải là Tư Vân sao? Lại gặp cô rồi, sao công ty bách hóa cũng không dám vào? Có phải cô sợ không mua nổi không?"
Trương Thiến nắm tay một người đàn ông từ công ty bách hóa đi ra, trong tay xách đồ, nhìn thấy đoàn người Tư Vân trên tay trống rỗng đứng ở cửa, cô ta nhất thời vẻ mặt cao ngạo đắc ý.
Rốt cuộc để cho cô ta bắt được Tư Vân, lúc trước ở trên xe những người kia đều vây quanh cô nói chuyện, không để ý tới chính mình.
Giống như mình thật sự là người không chính quy gì đó.
Trương Thiến nghẹn một đường tức giận.
Lúc này không ngờ oan gia ngõ hẹp như vậy, lại gặp Tư Vân ở đây.
Còn nhìn thấy cảnh tượng cô mang theo mấy đứa nhỏ đứng ở công ty bách hóa không dám vào cửa, Trương Thiến nhất thời cảm thấy, Tư Vân từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-ve-thap-nien-80-me-ke-xinh-dep-lay-chu-trai-heo/3599182/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.